Ngụy Xuyên về đến phòng đã là mười một giờ, buổi tập kết thúc lúc mười rưỡi, tắm rửa ở nhà thi đấu xong, về đến phòng mất nửa tiếng.
Lương Hành và Lý Trác vẫn đang chơi game, thấy cậu về thì vội nói: “Ngụy Xuyên, ván cuối rồi, cậu ngủ trước đi.”
Bọn họ cũng không dám làm phiền Ngụy Xuyên nghỉ ngơi.
Ngụy Xuyên “ừ” một tiếng, điện thoại sắp hết pin, cậu cắm sạc, bất ngờ nhìn thấy tin nhắn của Mạnh Đường:
[Tôi học bóng rổ cũng tàm tạm rồi, sau này không cần lãng phí thời gian vì tôi nữa đâu, món đồ gỗ của cậu bị trì hoãn khá lâu rồi, tôi sẽ cố gắng làm xong sớm đưa cho cậu, chúc cậu thi đấu thuận lợi.]
Ngụy Xuyên theo bản năng mở khung chat định trả lời, liếc thấy thời gian mới thôi, giờ này e là cô ấy đã ngủ rồi.
Mạnh Đường quả thực đã ngủ, sáng hôm sau xem điện thoại thấy Ngụy Xuyên chưa trả lời.
Cô dậy sớm nửa tiếng, mang theo bốn cái thẻ cơm chạy hai vòng quanh sân vận động.
Lúc về phòng thì mang theo bốn phần bữa sáng.
Cô vội vàng ăn xong, tắm qua rồi đi học.
Hôm nay cả ngày học điêu khắc gỗ, Mạnh Đường ra khỏi thang máy, liếc thấy bóng lưng thầy giáo đi trước cô một bước.
Cô lẳng lặng rảo bước nhanh hơn, đến cửa thì một tiếng gầm lên giận dữ “Ai làm?” khiến chân cô khựng lại.
Tim đập thịch một cái thật mạnh, trực giác của Mạnh Đường mách bảo có chuyện không hay.
Cô đẩy cửa vào, bản thảo vô cùng quen mắt vương vãi đầy đất, bị xé tan nát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-them-chut-nua-la-mat-kiem-soat/5067479/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.