“Bảo Bảo mau đứng lại” cầm theo chén cơm dở trên tay Bạch Mai Trúc chạy theo đứa bé tinh nghịch.
“Ba” chui tọt vào lòng gã đang đọc báo ở sofa, Bạch Mai Trúc mạnh tay đặt chén cơm xuống mặt kính, hai tay chống hông hướng về phía Bảo Bảo.
“Con mau ngoan ngoãn ngồi ra đây ăn hết chén cơm này cho mẹ” Bảo Bảo ngoảnh mặt, dụi vào l*иg ngực gã như khẳng định sẽ không vâng lời. Cao Trí Đức gấp đôi tờ báo, đặt sang bên cạnh, vỗ về Bảo Bảo.
“Bảo Bảo ngoan, muốn nhanh lớn thì không được bỏ bữa” chén cơm phía cô nằm gọn trong tay gã, từng muỗng cơm đưa vào miệng Bảo Bảo một cách nhẹ nhàng, bát cơm vơi dần. Bạch Mai Trúc nheo mắt, l*иg ngực phập phồng vẫn chưa thôi tức giận, tức giận khi đứa con dứt ruột đẻ ra chỉ nghe lời ba của nó.
“Mau ra xin lỗi mẹ đi, từ lần sau không được để mẹ tức giận như thế nữa” bế Bảo Bảo lên, gã đưa gần đến bên cô.
“Mẹ, Bảo Bảo xin lỗi, Bảo Bảo hứa sẽ nghe lời mẹ” Bảo Bảo hôn vào má cô một cái, Bạch Mai Trúc phải cảm thán rằng hai cha con nhà họ Cao này rất biết cách lấy lòng người khác, vẻ mặt dễ thương như vậy ai mà giận cho được chứ?
Bế Bảo Bảo từ tay gã, Bạch Mai Trúc đáp lại nụ hôn “mau đi chuẩn bị đồ thôi, em Mẫn Mẫn đang đợi con đến đó!” Bảo Bảo được thả xuống, chân nhanh chạy lên phòng chuẩn bị theo lời của mẹ.
Bế Bảo Bảo từ tay gã, Bạch Mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-than-tra-no-tinh-cu-hung-ac-nguoc-dai-toi/3487350/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.