Cao Trí Đức thở ra, tay không buông người cô mà nằm xuống. Bên cạnh cô, gã cảm nhận được sự bình yên đến kì lạ, từ những ngày thường đến những trận hoan ái đang diễn ra hay đã kết thúc. Không như cảm giác phiền não đến chán ghét mà ai đó mang lại, ấy nhưng dạo gần đây không còn mối phiền ấy bám theo khiến gã vừa mừng vừa lạ.
Sớm ngày hôm sau, nghe thấy tiếng chuông cửa vang, Tần Yến Trinh ngỡ gã trở về thì khuôn mặt tái nhợt lộ ra thay vì vui vẻ, nhìn lên hướng phòng mà sợ hãi ra mở cửa. Nhưng sau đó liền thở phào, cánh cửa mở người xuất hiện không phải gã, ả chỉ thấy có một chiếc hộp hình vuông đặt dưới đất, tên ả, địa chỉ chính là nơi ả đang đứng, chỉ có điều không biết người gửi là ai.
Đóng cửa, vào đến phòng khách thì không thể dấu sự tò mò nữa, ấy nhưng gương mặt nhợt nhạt lần nữa tái hiện khi cầm chắc quấn album, mở ra mới biết bên trong là những hình ảnh của ả với Lãng Quy, tay run run, mắt cũng đã thay đổi ánh nhìn. Khi lật đến bức ảnh cuối thì phía bìa xuất hiện một dòng chữ, lập tức ả nghĩ ngay đến người đã gửi đến cuốn album này.
“5...4...3...2...1” khi cái búng tay vang lên, cùng lúc điện thoại reo chuông báo tin nhắn đến. Bạch Mai Trúc bắt chước dáng vé mọi ngày của gã, vắt chân ngồi xuống sofa đơn màu chàm, chỉ có điều không thể giống gã hút thuốc mà ngắm nhìn cảnh quan bên ngoài. Trong lòng nô nức mong chờ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-than-tra-no-tinh-cu-hung-ac-nguoc-dai-toi/3487345/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.