Một bạt tai in vào má gã, người ra tay không ai khác chính là Cao Trí Phi, ba của gã.
“Mày đang lớn giọng với ai vậy hả? vì một đứa con gái không ra gì mà mày cãi lời ba mẹ” lão lớn tiếng.
“Người không ra gì ở đây hai người biết rõ là ai mà!” lão đưa tay đánh gã một lần nữa nhưng người nhận không phải gã mà là một người khác. Bạch Mai Trúc ôm lấy gã hứng chịu bạt tai này thay gã.
“Bác đừng đánh anh ấy, cháu sẽ là người đi, cháu xin lỗi vì đã gây ra rắc rối không đáng có” Bạch Mai Trúc cúi người như thể rất thành tâm với lời nói giả dối mà mình vừa thốt ra.
Cao Trí Đức nắm chắc tay cô, kéo cô đứng vào bên cạnh, tay còn lại chìa ra phía cửa “mời ba người đi cho”
“Đừng quên, ngày mai lễ cưới sẽ được tổ chức lại” Trịnh Thúy Mỹ nói xong không quên liếc qua Bạch Mai Trúc trước khi ra khỏi đây cùng lão và Tần Yến Trinh.
Gã quay ngược người về phía cô, điệu nũng nịu ôm ngang hông cô, nụ cười rất vui hiện hữu “hôm nay còn biết chủ động ôm tôi, tôi có nên thưởng cho hành động này của em không?” gã ôm sát cô vào ngực, môi chầm chậm chạm môi, Bạch Mai Trúc không kháng cự ngược lại còn âu yếm giúp gã hứng thú hơn.
Cô đưa hai tay lên gáy gã, tiến lên thêm chút nữa, di chuyển từng ngón tay trong tóc gã như đang tìm kiếm gì đó, đẩy gã sâu hơn vào nụ hôn. Cô ẩn gã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-than-tra-no-tinh-cu-hung-ac-nguoc-dai-toi/3487325/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.