Mãi đến khi taxi chạy được một đoạn, Tiếu Dĩnh mới độtnhiên để ý đến anh và cô vừa mới đi qua đoạn ngã tư sầm uất nhất, hai bên đườngđèn neon sáng choang, náo nhiệt vô cùng.
Lúc nãy nghĩ đi đâu nhỉ? Cô nhìn những khu vực quenthuộc, lúc này đột nhiên nảy ra một ý định, liền thanh toán tiền, nhảy ngayxuống xe, tiến thẳng về phía bảng hiệu sáng choang của những cửa hàng độcquyền.
Là ai đã nói, mua sắm là liều thuốc giảm street hữuhiệu nhất. Lúc cà thẻ thanh toán, tâm tình Tiếu Dĩnh quả nhiên đã khá lênnhiều, cứ như thể quét sạch đi nỗi buồn bực chán chường, vì thế dừng lại tronggiây lát , mỉm cười với nhân viên bán hàng.
“ Chị ơi, ở đây có kiểu dáng mới nhất đấy, chị có muốn xem thử không?”
“ Lần sau vậy”! Cô ngắm nhìn mặt đồng hồ ngoại đính kèm chi chít vụn kim cươngdưới ánh đèn chiếiu rọi của tiệm, ánh sáng lấp lánh đó dường như chiếu hoa cảmắt người đứng cạnh nó.
Cô nhận lấy túi giấy gói hàng nhân viên cửa hàng đưa cho , mỉm cười nói:” Thậtra tôi không nghiên cứu nhiều về đồng hồ lắm, chỉ thích kiếu dáng đơn giảnthôi!”
Quả thực là cô không nghiên cứu về nó, vì thế mà trước đây có những suy nghĩtoàn bị Diệp Hạo Ninh xem là xuyên tạc.
Kỳ thực sưu tầm đồng hồ hàng hiệu là một trong nhữngsở thích của Diệp Hạo Ninh . Lần đầu tiên biết việc này, cô thậm chí líu cảlưỡi, trực tiếp gọi thẳng thừng “đồ phá sản”.
Anh nói:” Cái này rõ ràng là hàng hiệu, ngốc à!” Ánh mắt lướt sang, như cảmthấy kiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-nhu-vay-xa-den-the/2752/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.