Nếu mà không biết Diệp Hạo Ninh từ trước đến nay chưabao giờ vào bếp thì Tiểu Dĩnh cũng chẳng nửa đêm còn vo gạo nhóm lửa, bận đếnnỗi như một phụ nữ gia đình thật sự.
Thực chất bây giờ việc cô muốn làm là tiếp tục đắp mặtnạ lên mặt, việc mà cô chưa kịp làm lúc nãy, sau đó ngâm mình nửa tiếng trongbồn tắm, cuối cũng ngủ một giấc ngon lành.
Nhưng chẳng mấy khi Diệp Hạo Ninh lại ngoan ngoãn nhưvậy. Hai tay buông thõng đứng bên cạnh, nhìn cô tỉ mỉ vo gạo rồi cho vào nồi ápsuất. Cô thật sự rất cảm động, bởi vì một người rất quán triệt lời dạy củangười xưa đó là quân tử không vào bếp. Trước đây ở thành phố C, dường như chỉnói đến ăn cơm chứ chưa bao giờ cầm một cái nồi cái bát, hay cái thìa bao giờ .
Mặc dù bây giờ anh không giúp gì, nhưng dù gì anh cũngđã chịu đứng nư thế này, cô đã rất hài lòng rồi. Thế mà ma xui quỷ khiến thếnào mà lại cam tâm tình nguyện bận bịu thế này nấu đồ ăn đêm cho anh
Đặt cái nồi lên bếp lửa, Tiểu Dĩnh lau sạch tay, quayđầu lại nói :"Nấu cái này, anh nhất định phải ăn hết cho em"
Diệp Hạo Ninh không trả lời, dường như tim đạp hơinhanh và loạn nhịp, đôi mắt sâu thẳm và yên tĩnh nhìn vào cô, dần dần rời đi.
Tiểu Dĩnh không thèm để ý đến anh, quay người đi vàotrong.
Ai biết được anh đột nhiên kéo cô lại, ngón tay vẫnhơi lạnh, còn cô vừa nấu ăn nên hơi nóng, nhiệt độ như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-nhu-vay-xa-den-the/2189484/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.