Chương 25. Cho tôi mượn tia sáng
Lại mơ thấy tai nạn, đã mơ quá nhiều lần, đối với Ninh Giác Thần thì đã trở thành thói quen. Ở trong mơ cậu biết là mơ, cũng biết trong điện thoại Hứa Duệ gọi ai, vì vậy vô tri vô giác chờ kết quả, chỉ cần hôn mê trong mơ là sẽ tỉnh lại ngay.
Đều nói sau khi tách ra sẽ lưu luyến không phải vì không bỏ được mà là không cam lòng. Ninh Giác Thần cảm thấy thật ra thì lời này không đúng, cậu không có không cam lòng mà là không dám không cam lòng. Suy nghĩ thêm một chút thì cậu và Hứa Duệ cho tới bây giờ căn bản không có ở cùng nhau nên không thể nói xa rời nhau, cậu không có tư cách nói về vấn đề này.
Lúc tỉnh lại vẫn giống như trong mơ, đầu đau như búa bổ, sau gáy đột nhiên đau nhói lên. Ninh Giác Thần nâng tay sờ lên, vừa đụng phải lập tức hít một ngụm khí lạnh phát hiện ở đó bị sưng vù lên. "Đừng động" Hứa Duệ cầm túi đá trong tay, cẩn thận chườm lên.
Ninh Giác Thần bị đau rụt cổ lại, mở mắt ra nhìn Hứa Duệ. Đầu óc cậu trì trệ, hoài nghi mình vẫn còn đang trong mộng.
Cậu nhớ Lục Giác Lam đi tìm Từ Đình Nhã, mình bị ép, gọi điện thoại dụ Hứa Duệ ra, bản thân thì đến bệnh viện bảo y tá đi. Bàn tay đè trên cổ, mạch máu dưới lòng bàn tay đập thật nhanh. Cậu rất sợ, thử nhiều lần nhưng không dám dùng sức, sau đó Hứa Duệ tới, bị phát hiện.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-nhu-co-doc/2320560/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.