Chương 13. Anh là may mắn của tôi
Khóa của bọn họ có tổng cộng mười bốn lớp, bốn lớp khoa học xã hội, mười lớp khoa học tự nhiên. Căn cứ vào thành tích kì thi học kỳ lớp mười, ban khoa học xã hội có năm mươi người đứng đầu, ban khoa học tự nhiên có một trăm người đứng đầu được xếp vào lớp chất lượng cao, các học sinh còn lại được phân ngẫu nhiên vào các lớp. Ninh Giác Thần tìm trong danh sách thấy tên Hứa Duệ, lần đầu tiên cậu cảm thấy mình may mắn.
Khi còn học lớp ba, cậu thấy bạn học dùng một bình thủy tinh mới ra trên thị trường, cảm thấy thật hâm mộ, cậu cũng đến quầy bán đồ lặt vặt mua một cái, mở nắp bình ra trên đó viết "Thêm một bình nữa". Cậu đóng nắp bình cẩn thận để vào hộp chút chì, muốn ngày hôm sau đi đổi. Kết quả buổi tối bị ba cậu phát hiện, trách cậu không hiểu chuyện xài tiền bậy bạ, mỗi lần uống rượu xong ba cậu đều nói những lời khó nghe, Ninh Giác Thần không nhớ lắm, chỉ nhớ cuối cùng ông hùng hùng hổ hổ một chân đạp xuống nghiền mấy cái, cái bình trong nháy mắt bị giẫm nát thành các mảnh.
Khi đó Ninh Giác Thần rất khó chịu, cảm thấy dù vận khí cậu có tốt đến đâu thì ở nơi này cũng đều thành xấu, cuộc sống của cậu không liên quan gì đến cái từ may mắn này.
Có thể là bởi vì Hứa Duệ, cậu giống như có thể mong đợi may mắn một lần nữa. Trong lòng Ninh Giác Thần, chính Hứa Duệ đã trở thành "May
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-nhu-co-doc/22114/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.