Chương 8. Tiểu nòng nọc con đi tìm mẹ
Ngày thứ hai Hứa Duệ theo thường lệ đến dưới lầu nhà Lục Giác Lam chờ y cùng đi học, một "Lục Giác Lam" lớn đứng ở cửa. Hứa Duệ dừng lại liền bấm một cái ở bắp đùi mình, rất đau, chẳng lẽ là tỉnh mộng:" Ngốc cẩu! Ngày hôm qua tôi giống như mơ thấy cậu có nhiều hơn một đệ đệ."
Lục Giác Lam đẩy chiếc xe trắng mới hết sức bắt mắt của y ra:" Tôi càng hy vọng đó là giấc mộng...Cũng bởi vì hắn mà ngày hôm qua tôi bị mẹ dạy bảo đến hơn mười giờ! Đệt!" Hứa Duệ cũng đại khái đoán ra được đầu đuôi câu chuyện:" Người đâu?" "Mới vừa đi ra rồi, nói mình ngồi xe buýt đến trường học." "Ngồi cái gì xe buýt chứ, 705 không phải đổi đường sao?" "Tôi làm sao biết được, cậu nói hắn không phải là cố ý đi, sau đó về nhà tìm mẹ tôi cáo trạng nói tôi không đưa hắn đi học." "Không thể nào, tiểu tử kia nhìn rất thuần lương, mềm nhũn giống tiểu bạch thỏ, không có tâm tư đó."
"Thật đúng là, cậu đừng nói nữa, cậu ta chính là giả bộ đáng thương, mẹ tôi có thể ăn được bộ dạng này. Tối hôm qua ồn ồn ào ào đến hơn nửa đêm, cũng không biết ai là con ruột của mình!" Nói xong Lục Giác Lam liền phát hiện không đúng, oán hận mắng câu thô tục. Hai người dừng ở ngã tư đường chờ đèn đỏ, Hứa Duệ quay đầu sang nghiêm túc hỏi y:"Rốt cuộc chuyện là thế nào? Đây có phải là đệ đệ cậu không?"
Lục Giác Lam nghĩ cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-nhu-co-doc/22109/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.