Chương 3. Chúng ta năm thứ mười
Mười năm trước, Ninh Giác Thần mười lăm tuổi, Hứa Duệ mười sáu tuổi. Khi đó Ninh Giác Thần hết sức chăm chú cho rằng mình có thể từ mười sáu tuổi yêu Hứa Duệ đến khi sáu mươi tuổi. Hiện tại cậu rốt cuộc biết mình sai rồi, cậu quá nóng lòng, mười năm này cũng đã thấu đáo toàn bộ đem để lại phía sau.
Đạo lý sau khi suy nghĩ rõ ràng ngược lại là trời cao biển rộng, một đêm vô mộng.
Đêm qua làm xong không kịp đi tắm rửa, buổi sáng Ninh Giác Thần hoàn toàn là vì đau mà tỉnh, trong bụng giống như có người dùng cái tua vít vặn đến vặn đi, khắp toàn thân đều là mồ hôi, chăn đều có chút ẩm ướt.
Không biết Hứa Duệ sau đó đã hút bao nhiêu điếu thuốc, trong phòng tràn ngập mùi khói sặc người. Theo lý thuyết thì Ninh Giác Thần đã sớm quen mùi thuốc lá, giờ khắc này đột nhiên từ cổ họng nổi lên một cảm giác buồn nôn, thật giống như thời còn là học sinh, khi đó cậu vừa ngửi thấy mùi thuốc là mùi rượu liền buồn nôn.
Ninh Giác Thần va vào cửa vọt vào phòng vệ sinh, thượng thổ hạ tả nước mắt giàn giụa tình trạng thê lương nghênh đón cậu và Hứa Duệ kỷ niệm mười năm quen biết.
Cậu đem mình cùng phòng tắm dọn dẹp sạch sẽ, lúc đi ra Hứa Duệ còn đang ngủ. Người này luôn luôn hỉ nộ vô thường, người đang ngủ ngược lại là người hiền lành thuần lương. Ninh Giác Thần nhìn hắn một hồi, thật giống như cách thời gian lại được chạm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-nhu-co-doc/22104/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.