Chương trước
Chương sau
Mộc Diệp tức tối không thể chịu được, do cô ta được nuông chiều từ bé, cứ tưởng thứ gì mình muốn là có được. Cô ta quát lên chỉ thẳng vào Vĩ Tường.
"Con kia, mày nghĩ mày là ai. Tưởng mua được nhiều đồ mà lên mặt. Bạn trai tao là giám đốc của Chu thị, chỉ cần tao gọi cho anh ấy một tiếng thì kết cục mày thế nào rồi đấy."
Vĩ Tường không thèm để tâm đến cô ta, cô đang bận nói chuyện với trưởng quầy một chút. Cô ta là cái thá gì mà cô phải để ý chứ. Nguyệt Nhi đứng một bên thấy Mộc Diệp cứ quát tháo như thế thì thật không ra thể thống gì mà, nếu anh hai của cô bé mà ở đây thì thế nào cô ta cũng sẽ không được yên ổn.
Một lát sau, bạn trai của cô ta đã tới, nhanh chóng bước tới chỗ Mộc Diệp.
"Em yêu sao vậy."
Vừa thấy bạn trai quay lại, cô ta lại trở thành nạn nhân, làm nũng các kiểu tỏ vẻ đáng thương.
"Anh yêu, có người bắt nạt người ta."
Nguyệt Nhi, Vĩ Tường và Jessica đứng từ xa nhìn thấy cảnh này mà rùng hết cả mình, muốn nôn ngay tại chỗ. Khi nãy còn quát tháo ghê lắm mà, sao lật mặt nhanh dữ vậy. Thật không hiểu nổi cô ta sao không làm diễn viên luôn đi, ở đây còn giáo thuyết ai vậy trời.
Mã Ngưu quay qua nhìn nhóm của Vĩ Tường, hắn ta thấy người đẹp của mình bị bắt nạt thì không nhịn được, liền bước tới chất vấn họ.
"Là cô bắt nạt bạn gái tôi phải không..."
Thấy hắn tiến lại gần Vĩ Tường như vậy, Jessica liền nhanh chóng bước tới cản hắn lại. Chấn Nghiêm đã dặn phải bảo vệ cô an toàn, không được để một ai đến gần cô, đặc biệt là đàn ông. Cô lạnh lùng nhìn hắn ta, như muốn cảnh cáo còn bước tới thêm một bước nữa thì cô sẽ phế hắn ta. Mã Ngưu bắt đầu cảm thấy sợ với sát khí này, một sát khí ngay cả khi không đến gần thì cũng rất đáng sợ.
Vĩ Tường liền vỗ nhẹ lên vai của Jessica để cô lùi xuống, bản thân cô cũng chẳng sợ ai nên chuyện này cô sẽ tự giải quyết. Vĩ Tường vừa nhìn hắn ta vừa cười khinh bỉ. Bạn gái của hắn ta không lo quản, đi quấy rối tại nơi đây, còn mạnh miệng nữa sao cô chịu được. Nhưng cô vẫn bình tĩnh mà đáp lại.
"Bắt nạt...nghe nực cười. Tôi không biết mọi khi anh chiều hư cô ta thế nào, nhưng để cô ta quấy rối tại nơi này thì đúng là không ra thể thống gì."
"Cô nói cái quái gì vậy hả. Rõ là các người gây sự với tôi trước mà."
Mộc Diệp đứng đằng sau úp úp mở mở cứ đứng đằng sau bạn trai cô ta, Nguyệt Nhi thấy mà còn muốn tức. Thể loại dựa dẫm vào đàn ông này thì chỉ có ném sang chỗ khác. Cô bé đứng một bên cảm thấy bực bội, liền đứng ra quát lại cô ta.
"Này bà cô kia, đã làm sai rồi còn không nhận lỗi. Giờ còn nói chúng tôi bắt nạt, cô thuộc dạng bánh tráng nào vậy hả, sao mà lật nhanh giữ vậy."
Mộc Diệp nghe Nguyệt Nhi nói là bà cô, cơn tức đã cố kìm xuống vậy mà chỉ vì lời nói của cô bé mà đã bộc lộ hết được toàn bộ nhân cách của cô ta.
"Này con nhỏ kia, mày vừa nói ai là bà cô vậy hả."
"Cô chứ ai."
Nguyệt Nhi vừa nói, vừa nghịch ngợm lè lưỡi trêu cô ta. Vĩ Tường đứng bên cạnh mà cũng phải phục cô bé luôn, cứ thích đi trêu chọc người khác đâu không. Nhưng cô bé nói có sai đâu, nhìn Mộc Diệp tuy ít tuổi hơn cô nhưng không biết cô ta đã đắp bao nhiêu kí phấn trên mặt kia kìa.
"Mày..."
"Dừng tay."
Đột nhiên một giọng nói hùng hồn đâu ra vang lên. Vĩ Tường nghe thấy giọng nói quen thuộc này, liền nhìn ra cửa thì thấy cậu em trai đến. Nguyệt Nhi vừa mới thấy Hiếu Sâm thì không hiểu tại sao cậu lại có mặt ở đây.
Thật ra thì, Hiếu Sâm đang đi khảo sát thị trường, dạo gần đây cậu đang tiếp nhận Chu thị theo lời dặn của Tử Đằng. Nhìn cậu thì như một học sinh đại học năm cuối còn khá non nhưng thực chất cậu rất có tố chất để điều hành cả một tập đoàn như Chu thị. Tử Đằng từ lần đầu gặp mặt đã nhìn ra cậu rất có năng lực nên mới giao lại toàn bộ cổ phần vào trong tay của Vĩ Tường và Hiếu Sâm, còn bản thân chỉ giữ lại một chút đủ để có thể dùng cho mọi tình huống.
Bây giờ Hiếu Sâm không còn dáng vẻ của một cậu thanh niên mà bên ngoài đúng hình tượng của một chủ tịch tương lai của Chu thị. Cậu mặc bộ vest xanh đen, tay bỏ vào trong túi quần tay nhìn rất chững chạc, tay đeo chiếc đồng hồ sang trọng quý phái, đầu tóc gọn gàng, đôi giày bóng loáng. Cậu bước tới gần Nguyệt Nhi và Vĩ Tường.
Thật ra thì anh đang ở gần đây xem tình hình thế nào, nhưng đột nhiên Vĩ Tường gửi bức hình của Nguyệt Nhi đang thử đồ. Cậu cũng không để ý gì, nhưng đột nhiên ba giây sau liền lái xe đến trung tâm thương mại.
Mã Ngưu vừa nhìn một cái đã biết cậu là ai, hắn ta tái mét mặt mày. Sao chủ tịch lại ở đây, không phải giờ đang khảo sát thị trường hay sao. Mộc Diệp vừa thấy cậu rạng ngời, cô ta mê mẩn vẻ đẹp trai của Hiếu Sâm mà không thốt lên lời.
Hiếu Sâm liền hỏi thăm chị gái và Nguyệt Nhi.
"Chị hai, Phong tiểu thư, hai người không sao chứ."
Vĩ Tường không nói gì chỉ lắc đầu. Nguyệt Nhi đứng bên cạnh mà như người mất hồn. Hồi học ở trường không biết bao nhiêu anh chàng đẹp trai đều luôn chú ý đến cô bé nhưng cô bé không hề để ý đến. Nhưng mà chỉ Hiếu Sâm xuất hiện là cô bé trở nên e dè kín đáo, không dám làm gì thái quá trước mặt Hiếu Sâm.
Vỉ Tường thấy được sự ngại ngùng này của cô bé, tuy cách đây không lâu vào hôn lễ của chị họ thì Tử Đằng đã nói qua tình huống của Nguyệt Nhi. Nhưng cô không nghĩ là cô bé lại thích một người như Hiếu Sâm dù cậu không ga lăng với phái nữ cho lắm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.