Thấy được sự tự tin từ phía Tử Đằng, mọi người đều bàng hoàng nhìn cô trừ Lãnh Hàn. Beatrix duy nhất chỉ bình tĩnh, liền tiến lên vài bước đứng trước mặt cô, cúi thấp người hành lễ. Tử Đằng, Lãnh Hàn cùng ba người thủ hạ còn lại cảm thấy khó hiểu, anh làm vậy là có ý gì. Đột nhiên anh lên tiếng. “Tiểu thư, cuối cùng chúng tôi cũng đã tìm thấy cô.” Beatrix gần như là người đáng tin và là thuộc hạ đấy tin tưởng nhất của Chấn Nghiêm. Chẳng lẽ hai người đã bí mật điều tra mà không cho ai biết. Để có thể chắc ăn, Nhất Lan, Justin và Jessica cùng đi xét nghiệm huyết thống cho Tử Đằng và Chấn Nghiêm. Cùng lúc, Tử Đằng, Lãnh Hàn, Beatrix và Roky cùng ngồi xuống ghế để nói rõ mọi chuyện. “Tiểu thư, tôi tên là Beatrix, còn người này là Roky. Hai người vừa rời khỏi lần lượt là Justin và Jessica. Chúng tôi là thuộc hạ thân cận của Kim thiếu. Thật ra sau lần ra mắt với tiểu thư, Kim thiếu đã nghi ngờ tiểu thư chính là con gái của Kim Lệ Vy, tức là mẹ tiểu thư. Sau đó ngài ấy đã cử tôi đi điều tra tiểu thư mà không cho ai biết, và đã xác nhận tiểu thư là cháu gái của Kim lão gia và sự thật đằng sau cái chết của mẹ tiểu thư.” Tử Đằng và Lãnh Hàn ngồi quan sát Beatrix, vừa nghe anh tường thuật lại mọi chuyện, không hề nói dối lấy một lời. “Vậy người đang nằm kia là Kim thiếu của các anh.” – Lãnh Hàn vừa nói vừa chỉ tay về phía giường bệnh. Tử Đằng cũng cảm thấy mọi chuyện dần được sáng tỏ, quả nhiên Chấn Nghiêm không phải là người bình thường, đã vậy còn thay đổi họ tên nữa chứ. Vậy thái độ bình tĩnh lần trước chỉ là giả bộ thôi sao. Beatrix gật đầu thừa nhận. “Đúng vậy, ngài ấy là Kim thiếu gia của Kim gia, tên thật là Kim Chấn Nghiêm. Vì đến thành phố này tìm tiểu thư mà anh ấy đã đổi tên và đích thân đi tìm.” Tử Đằng và Lãnh Hàn không phản ứng gì, gương mặt không chút cảm xúc nhìn Beatrix và Roky. Không nghĩ rằng cậu thanh niên bình thường kia lại chính là Kim Chấn Nghiêm, cháu trai thừa kế duy nhất của Kim Quân. Tử Đằng lại quay ra nhìn Vĩ Tường, Cô chỉ sợ đây có lẽ là tin tức quá sốc đối với một cô gái bình thường như Vĩ Tường. Vậy mà em họ của Tử Đằng lại quen người hắc đạo, còn lại là thiếu gia của gia tộc hắc đạo lớn nhất nước. Phải gọi là Chấn Nghiêm còn diễn tiếp nữa chắc nhận giải Oscar đi là vừa. Lát sau, thuốc mê đã hết tác dụng, Chấn Nghiêm cũng đã tỉnh lại. Vừa mở mắt ra, theo thói quen, anh quan sát xung quanh và ngửi thấy mùi thuốc khử trùng. Hai mắt mập mờ, bản thân muốn ngồi dậy, lại nhìn thấy Vĩ Tường đang ngồi ủ rũ, tay vẫn đang nắm chặt tay anh. Cảm nhận được động đậy từ phía Chấn Nghiêm, Vĩ Tường liền ngẩn đầu thì đã thấy anh tỉnh, cô liền gọi tên cũ của anh theo thói quen. “Chấn Huy” Nghe thấy tiếng của Vĩ Tường, bốn người đang ngồi ghé đều nhìn sang phía giường bệnh. Beatrix và Roky theo bản năng đi đến giường bệnh xem tình hình cho chủ nhân. Chấn Nghiêm lại muốn ngồi dậy, họ liền nhanh chóng đỡ cho anh, để anh dựa vào thành giường bệnh. Đợi khi Chấn Nghiêm đã ổn định lại tinh thần, anh lại quay ra thì thấy Tử Đằng và Lãnh Hàn đã ngồi ở ghế, họ đang quan sát anh nãy giờ. Thấy được sự hiện diện của Tử Đằng, Chấn Nghiêm có chút bất ngờ, không hiểu tại sao cô có thể có mặt ở đây được. Biết là anh đang muốn hỏi gì, Vĩ Tường liền nói luôn. “Là em gọi chị ấy tới.” Chấn Nghiêm nghe vậy cũng không trách móc gì, nếu giờ cô đã ở đây thì cũng đã biết hết được về thân phận của anh. “Chị đã biết.”. Ngôn Tình Tổng Tài Tử Đằng cũng không nói gì mà gật đầu. Nghe mọi việc mà Beatrix tường thuật lại cô cũng đã hiểu sơ lược qua rồi. Đối mặt với tình huống này cũng không khả quan cho lắm, vừa là anh họ, vừa là em rể, không biết nên phải làm thế nào. Bầu không khí có chút căng thẳng, Tử Đằng cũng trở nên khá bối rối. “Nếu Beatrix đã kể hết lại mọi chuyện thì em cũng không có gì để nói. Như chị đã thấy, em là Kim Chấn Nghiêm, thiếu gia của Kim gia. Theo như lời dặn của ông nội, lần này em tới Hải Thành để tìm chị.” Chấn Nghiêm bây giờ đang giữ sự tôn trọng hết mức của bản thân. Anh làm như vậy cũng vì Vĩ Tường, có thể hạ mình đến mức gọi em họ của chính mình là chị dâu. Tử Đằng nhìn thấy anh làm vậy, cũng có chẳng có trách móc gì cả, chỉ thở dài mà nhận lấy sự thật này. “Thôi được rồi. Dù gì anh cũng là em họ cũng là em rể thì chị không có gì phải phàn nàn. Nhưng giờ điều chị cần biết là tại sao hai người lại gặp chuyện đây.” Sắc mặt của Tử Đằng vừa thả lòng chưa tới ba giây, đã quay ra hỏi tội của hai người. Ai mà biết được khi nghe tin Chấn Nghiêm bị thương, cô đã lo lắng cho hai người đến mức nào chứ. Nhìn thấy cô tức giận như vậy, Lãnh Hàn trông lại rất đáng yêu nữa chứ. Beatrix và Roky đứng bên cạnh thấy lửa giận của cô đã nổi lên, đây là lần đầu tiên ngoài cha mẹ, ông nội và Vĩ Tường ra, cô chắc là người dám hỏi thẳng đến nổi Chấn Nghiêm không biết phải làm thế nào. Số phận của anh sau này hai người cảm nhận được, bên ngoài thì lạnh lùng tàn nhẫn, nhưng về nhà cũng phải kiêng nể vợ và chị họ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]