Trong lúc hai người đang nghỉ ngơi, bàn tay to lớn của Phong Lãnh Hàn vẫn nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Tử Đằng. Trời chuẩn bị vào đông nên cũng có chút se lạnh, tay cô đang lạnh dần và anh đang sưởi ấm cho tay của cô. Cảm nhận lần đầu có người bảo vệ thế này, có chiều hư cô, cô cũng cam lòng. Đang miên man chìm vào giấc ngủ, thì cả hai người nghe thấy tiếng gõ cửa.
“ Anh hai, anh có ở trong đó không, ba mẹ tới thăm anh này.”
Bị phá đám bởi cô em gái thế này, Phong Lãnh Hàn có chút bực dọc. Tới lúc nào không tới, lại tới đúng lúc bạn gái anh đang buồn ngủ. Anh nhẹ nhàng vuốt vài cọng tóc trên khuôn mặt của cô sang một bên.
“Nếu em buồn ngủ thì về phòng đi, để anh ra nói chuyện với họ….”
Tử Đằng nghe anh vậy chỉ lắc đầu, dù gì họ cũng đã bỏ ra chút công sức để tới thăm con trai thì nên ra chào họ một tiếng. Chưa kể còn có ba của anh đang ở đây, không thể thất lễ được.
“Không cần, em đi với anh…”
Lãnh Hàn bất lực nhìn cô, nếu cô đã nói vậy anh cũng không cản. Hai người xuống phòng khách. Một người trung niên đang ngồi nghiêm nghị ở ghế giữa, còn có Diệp Tuyết, hôm nay bà cũng tới thăm cùng Nguyệt Nhi. Phong Tuấn Triết, ba của Lãnh Hàn sau khi nghe tin con trai mình đang theo đuổi một cô gái, ông liền muốn tới xem cô gái đó là người thế nào nhưng lại bị vợ mình cản lại. Tới tận hôm nay, ông mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-lam-nhung-duoc-khong/1786063/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.