Tuy cô trở về mới được vài tuần, nhưng với cương vị là một người chị, cô không thể để những tên ra gì
đưa em họ đi. Tử Đằng không muốn những người xung quanh cô cũng giống cô, gặp phải gã trai đểu. Nhưng anh chàng này lại thẳng thắn đến vậy thì Tử Đằng cũng an lòng, cũng không có đòi hỏi gì nhiều. Coi như Vĩ Tường nhà cô có phúc được gặp người chân thành.
"Vĩ Tường, em có chắc có thể đi cùng anh ta được chứ…"
"Em chắc…dù anh ấy có hoàn cảnh thế nào em cũng chấp nhận."
Vĩ Tường nắm chắc trả lời, cô chỉ sợ chị họ lại không cho phép. Dù gì cô cũng chưa biết gì về mối quan hệ của cô với tên bạn trai cũ mà Tử Đằng cũng không cần nhắc tới.
"Được thôi. Chị cũng không cản vì chị không có quyền quyết định chuyện này. Coi như chị ủng hộ hai người. Nhưng hãy ra nói chuyện này cho gia đình em biết. Nếu mọi chuyện ổn thỏa thì hai đứa phải biết làm gì rồi đấy."
"Em biết rồi mà chị hai."
Vĩ Tường vui vẻ cười tít mắt. Bao nhiêu năm cô thay đổi quá, xém nữa cô lại phải diễn cảnh khóc bù lu bù loa xin
chị họ rồi.
"Mà hai người đã ra mắt gia đình chồng chưa. "
Vĩ Tường gãi gãi, nhìn Tử Đằng rụt rè trả lời.
"Dạ…chưa. Tụi em định khi nào xong việc thì sẽ tới Mạc Lăng để ra mắt gia đình của anh ấy."
Tử Đằng chỉ nhấm nháp ly trà hoa hồng.Mạc Lăng, đúng là có cảm giác quen thuộc vì mẹ cô là người Mạc Lăng. Giờ mới nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-lam-nhung-duoc-khong/157916/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.