Tử Đằng vừa mới đứng dậy, một cô gái khác vừa liền tới trước. Nhìn cô rất xinh đẹp và kiều diễm mặc cho mình một chiếc đầm màu vàng. Bên cạnh còn có một người đàn ông trung niên và vợ ông ấy.
"Bác hai, xin lỗi, vì chuyện đột xuất nên nhà con tới hơi trễ. "
Cô gái đó nói rồi lại nhìn Tử Đằng và Phong Lãnh Hàn. Nhìn qua, Tử Đằng lại cảm thấy người này hơi quen, mà còn gọi cha cô là “bác hai”, không lẽ nào…
"Vĩ Tường… "- Tử Đằng bất giác lên tiếng
"Bác hai, người này là…"
Cô gái ngỡ ngác nhìn Tử Đằng vừa gọi tên mình, vừa quay sang hỏi Cảnh Lâm, ông chỉ từ tốn đáp.
"Đây là Tử Đằng…con còn nhớ không…"
Nhắc đến tên cô, cô gái này chợt nhớ ra người chị họ mất tích từ 20 năm trước. Cô gái mừng rõ nhảy lên ôm trầm lấy Tử Đằng.
"Chị Tử Đằng, con của bác hai phải không…em nhớ chị quá…cuối cùng cũng gặp lại."
"Là chị….nhưng trước tiên em buông chị ra cái đã…"
Lâu ngày hôm gặp nên Vĩ Tường cực kì xúc động. Dù có lớn hơn Tử Đằng nhưng cô vẫn thích gọi Tử Đằng là chị hai. Hai người thân nhau như hai chị em ruột từ nhỏ. Mãi lúc sau Vĩ Tường mới buôn người chị hai ra.
"Không nghĩ sau bao năm cuối cùng cũng gặp được lại chị,để em xem nào…càng lớn càng xinh đẹp, không thể bì nổi với chị mà…
Vĩ Tường vừa nói vừa xoay cô mấy vòng như chong chóng, nhiều lúc cô cũng có nhiều hành động thái quá y như trẻ con vậy, vẫn không thay đổi tí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-lam-nhung-duoc-khong/157901/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.