Tử Đằng không thể nhớ lấy một chút gì từ đêm hôm đó. Không phải là cô không để tâm nhưng cô không muốn
làm lớn chuyện nên đã tự mình đi xem camera khách sạn nhưng không điều tra được gì. Cô biết chắc rằng người đêm đó không thể nào là ông già 50 tuổi kia.
"Khách sạn Thập Hán, cách đây 1 ngày, cô không nhớ gì sao…muốn phủi trách nhiệm."
Tử Đằng ngỡ ngàng rồi cũng nhớ ra. Khách sạn đó cô nhớ rồi, hôm đó cô đi bàn công việc với Cố Điền sau đó bị
trúng thuốc. Cô đã rời khỏi và vào phòng của một người đàn ông lạ và sau đó làm những điều kì cục. Đừng có nói là người hôm đó là anh đó nha. Thôi xong, đụng ai không đụng, đụng ngay người này thì cô chết chắc rồi.
Nói ra thì cô không sợ ai nhưng mà mới ngày đầu đi làm mà bị ghim thế này thìđây đụng là nỗi khổ lớn nhất cuộc
đời.
"Vậy…Phong tổng…anh định giải quyết chuyện này thế nào…đuổi việc tôi…"
Cô vẫn bình tĩnh mà đáp lại, chuyện cô bị bỏ thuốc thì không thể tránh khỏi, nhưng mới ngày đầu đi làm đã bị ghim
thù thì xong. Nhìn bộ dạng không chút sợ sệt nào của cô từ lúc biết sự thật, Phong Lãnh Hàn không khỏi thích thú, mà còn cảm thấy cô càng ngày thú vị. Trước giờ, không ai lại có thái độ nghiêm túc như cô mà còn có chút kiêu ngạo nói chuyện với anh, khẳng định cô là người đầu tiên.
"Đuổi việc cô…Sao tôi phải làm vậy…" - Anh lại nghiêm túc hỏi cô
"Đơn giản bởi vì tôi chiếm tiện nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-lam-nhung-duoc-khong/157891/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.