Màn cầu hôn tới quá đột nhiên, Mai Nhiễm không hề có chút phòng bị!
Cô nghĩ bản thân hẳn là nên lui về sau mấy bước. Cô nhận ra, cô liếc mắt ước lượng khoảng cách giữa bậc thang và vị trí mình đứng, chân anh dài như thế, nếu thực sự quỳ xuống thì rõ ràng không đủ không gian. Nhưng nghĩ như vậy, mà không biết vì sao cô lại bước về phía trước.
Phó Thì Cẩn thấy cô đột nhiên lại gần, sau khi giật mình trong phút chốc, đôi mắt sâu thẳm màu nâu lộ ra tia sáng dịu dàng, anh dang hai tay ôm cả người cô vào lòng.
Mai Nhiễm: “???”
“Lạnh à?” Người đàn ông tri kỷ dùng áo khoác bọc lấy cô.
Mai Nhiễm túm vạt áo khoác anh, tay linh hoạt xỏ vào hai bên túi, chạm phải di động và ví tiền, cố tình không có cái hộp nhỏ bằng nhung như cô tưởng tượng.
Khụ khụ, hóa ra là cô hiểu lầm. Bậc thang cuối cùng tương đối cao, cho nên góc độ khuỵu chân của anh lớn hơn.
“Dạ…… A! Có hơi lạnh.” Mai Nhiễm còn phối hợp cọ cọ hai chân, “Chúng ta nhanh quay về xe thôi.”
Ngồi trên xe, trong tay đang cầm ly trà sữa nóng hổi, cúi đầu hút một ngụm to, trong bụng sinh ra một luồng nước ấm áp, Mai Nhiễm thỏa mãn thở dài một tiếng.
“Anh có muốn uống một ngụm không?”
Phó Thì Cẩn không thích uống mấy thứ đồ ngọt sắc này lắm, nhưng cặp mắt đầy ý cười kia làm cho anh không thể từ chối. Anh nhìn thoáng qua tình hình giao thông trước mặt, nhanh chóng nghiêng đầu sang cắn ống hút, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-ket-ben-em/1806989/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.