Edit: Bánh
Trước năm 15 tuổi, cuộc sống của tôi có thể nói là vô cùng bình yên êm đềm.
Bố mẹ tôi đều rất bận rộn, ai cũng có sự nghiệp riêng.
Bố tôi là cơ trưởng, chuyên bay các chuyến quốc tế, quanh năm suốt tháng bay lượn trên bầu trời; mẹ tôi là phó chủ tịch của một công ty đa quốc gia, một khi đã làm việc thì sẽ không có điểm dừng, nhà đối với bà chắc cũng chỉ là một nơi để ngủ.
Thế nên cơ hội để bố mẹ tôi gặp nhau trong một năm cũng không nhiều nhặn gì được bao nhiêu. Bọn họ tôn trọng nhau, khách sáo như khách, không mặn mà gì với nhau cho lắm, đó là một loại cân bằng kì diệu mà gia đình tôi đã duy trì trong suốt những năm đó.
Nhưng sự cân bằng này đã tan tành vào năm tôi tốt nghiệp cấp hai.
Hai năm trước, vào kì nghỉ hè, một con đại bàng vốn luôn bay lượn trên bầu trời như bố tôi lại hạ cánh, ở nhà rảnh rỗi, lý do là vì ông ấy được giao trọng trách sửa đổi sổ tay phi hành (nghe nói hồi đó ông ấy còn lái máy bay chiến đấu trong quân đội và được huy chương hạng nhì nữa cơ).
Bố tôi bắt đầu xuất hiện nhiều hơn trong cuộc sống hằng ngày của tôi, cơ mà tôi cũng không có thời gian để tham gia tiết mục bồi dưỡng tình cảm cha con, vì tôi bận lắm, không rảnh.
Lúc đó ngày nào tôi cũng đi học IELTS tại các trung tâm, học từ đơn nhiều đến nỗi quên cả tiếng Trung —— vì ba mẹ tôi dự định sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-gui-qua-muc/988446/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.