Edit: Bánh
- ---------
Tôi hoảng hốt, Văn Sở Dự chính là tình yêu của đời tôi, là cảnh đẹp trong tôi, là thần Venus sống lại từ trong truyện thần thoại, đi đến trước mặt tôi, ôm tôi, hôn tôi.
Gương mặt của cậu ấy đang phóng đại ngay trước mắt, hơi thở nóng rực cũng phả trên mặt tôi, tiếng nước dính nhớp vang lên.
Còn tôi cảm thấy mình như một kẻ tội đồ đang báng bổ thần linh vậy.
Người kia bỗng hé mắt, ánh mắt chúng tôi chạm nhau, bờ môi kia cũng rời khỏi môi tôi một centimet.
"Lúc hôn thì phải nhắm mắt."
Tôi rất nghe lời, sau đó, cánh môi ướt sũng của cậu ấy dừng lại trên mí mắt tôi.
Tôi nghe thấy tiếng nói khẽ vang lên ngay bên tai, Văn Sở Dự nói, ngoan quá.
Sau đó hơi thở của tôi lại bị người ấy chiếm lấy.
Đây không phải là lần đầu tiên chúng tôi hôn, hai đứa chúng tôi rất hay hôn nhau, nhưng lại không phải người yêu.
Nụ hôn đầu của tôi là cho cậu ấy, vào đêm 30 Tết.
Hôm đó, tôi xem gala Tết xong, camrt hấy không chịu nổi cảnh trong nhà chỉ có một mình cô độc, thế là liền chạy đi chơi, còn vô cớ gọi điện thoại gây sự, bắt cậu ấy cũng phải chạy ra, hẹn nửa tiếng sau gặp nhau tại công viên cạnh sân bóng rổ rồi cùng nhau chơi bóng.
Tôi chỉ lo nói cho xong phần mình rồi ngắt máy, thật ra thì tôi đã tự chuẩn bị lý do là do mình đang say nên mới thế. Cậu ấy sẽ không tới đâu nhỉ, vì đâu ai rảnh đi chấp nhặt với một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-gui-qua-muc/988442/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.