Thật ra hai tháng trước Nam Kiêu vẫn là một người bình thường. Ít nhất thì nhìn qua vẫn giống như người bình thường.
Lúc ấy, Kỳ Việt vừa kéo vali đến cửa phòng kí túc xá 205 thì một bóng người cao lớn lắc lư từ trong đi ra.
Bóng dáng cao lớn kia đi lướt qua vai Kỳ Việt. Cậu còn ngửi được có mùi rượu thoang thoảng.
Mới vào năm học mà người đã đầy mùi rượu, bị cái gì vậy trời!
Kỳ Việt vô thức quay đầu lại nhìn, chỉ còn thấy mỗi bóng lưng rời đi của bạn cùng phòng.
Kỳ Việt quay lại đẩy vali vào trong phòng, xoa mũi, mở cửa sổ ra cho thông gió rồi dọn dẹp giường ngủ.
Mãi đến khi thu dọn đồ đạc, đặt gọn gàng các loại thuốc men rồi sách vở mà ba omega nhét cho cậu lên bàn xong, Kỳ Việt mới lấy điện thoại ra.
[Đến trường chưa?]
Tin nhắn được gửi từ hai giờ trước, phía dưới còn có một tin nhắn mới từ mười phút trước.
[Dọn dẹp xong thì nhắn lại cho tớ.]
Tất cả đều là tin nhắn của Trì Nhiên.
[Dọn dẹp xong cả rồi.]
Một lúc sau, Trì Nhiên gọi điện lại.
"Cậu Kỳ cảm thấy sao rồi?"
Kỳ Việt hít một hơi thật sâu cái không khí trong trường đại học.
"Chẳng ra sao cả, mùi quá." Kỳ Việt đứng cạnh cửa sổ.
Bên kia cười hai tiếng.
"Mấy trăm alpha tụ tập hết vào một chỗ thì chả có mùi à?"
"Hầy..." Kỳ Việt thở dài: "Có cách nào để khứu giác của tớ tạm thời bớt nhạy đi không nhỉ?"
Bên kia im lặng một lúc.
"So với chuyện mùi hay không mùi này, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-day-ban-cung-phong-alpha-cua-toi-hoi-ky-la/267366/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.