Tư Hải ôm chiếc khăn quàng cổ đỏ chót, cảm thấy thứ đồ này vướng víu vô cùng, ảnh hưởng đến hành động của cô bé. Cô suy nghĩ, hay là tìm luôn người có nhược điểm này, dùng nó cho xong rồi. Đúng lúc này, cô gặp được Nhạc Lâm.
Nhạc Lâm đang mải mở tủ đồ, xem xét từng nơi từng chỗ. Hắn kiểm tra rất cẩn thận, không chú ý đến có người đang đến gần mình.
Thế là Tư Hải nhón chân, lặng lẽ đến sau lưng hắn. Chờ khi khoảng cách còn khoảng tầm một mét, cô bỗng nhiên đem cái khăn đỏ quàng vào cổ hắn, nhanh chóng thắt khăn lại.
Nhạc Lâm đột nhiên bị đánh lén: "..."
"Cô làm gì đấy?" Hắn vừa kéo khăn quàng ra, vừa ngơ ngác hỏi.
Khăn đã quàng lên cổ Nhạc Lâm rồi, mà hắn vẫn không bị loại. Tư Hải không thể làm gì khác, đành tháo khăn quàng xuống, bình tĩnh nói: "Sợ anh lạnh nên quàng khăn cho anh".
"Dùng cái khí thế muốn thắt cổ chết tôi ấy hả?" Nhạc Lâm cười lạnh.
"Dù sao anh cũng có bị loại đâu". Tư Hải lười cầm khăn trên tay nên đeo thẳng khăn lên cổ.
"Đây là nội dung thẻ manh mối của cô đấy à? Phải ép người chơi khác đeo khăn?" Logic của Nhạc Lâm không tồi, rất nhanh đã hiểu được ý nghĩa sâu xa của hành động đó, "Trong thẻ manh mối chỉ có nhược điểm, không chỉ rõ là nhược điểm của người nào. Cho nên cô định thử một loạt, cho đến khi tìm được mục tiêu?"
Tư Hải không trả lời mà hỏi lại, "Hiểu chuyện nhỉ, thế thì chắc anh cũng tìm ra manh mối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gameshow-vo-han/244484/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.