Chương trước
Chương sau
Dược lão vừa hiện thân thì mọi người đều kinh ngạc vô cùng. Dược lão híp mắt nhìn Phạm Thiên nói:
- Tiểu tử, là ngươi đã sớm phát hiện ra nên cố tình nhằm vào ta sao?
Phạm Thiên thủ đoạn công kích là nhắm vào linh hồn nên nếu vừa rồi Dược lão tiến hành hợp thể với Tiêu Viêm thì không chừng trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết mà làm liên lụy tới Tiêu Viêm.
Không còn cách nào khác Dược lão chỉ có thể chủ động hiện thân mà ngăn lại đòn này của Phạm Thiên.
- Vừa rồi ta còn không quá xác định nhưng khi nhìn thấy Cốt Linh Lãnh Hỏa vậy mà xuất hiện trong tay tên tiểu tử này thì… ngươi hẳn phải biết ta cũng là Luyện Dược Sư a.
Dược lão ánh mắt hiện lên hàn quang, nghe ngữ khí của Phạm Thiên thì có vẻ như Phạm Thiên đã biết thân phận của hắn rồi.
- Dược Tôn Giả Dược Trần, Đấu Tôn cường giả, cửu phẩm Luyện Dược Sư danh chấn đại lục, cửu ngưỡng đại danh!
Phạm Thiên nói ra thân phận của Dược lão khiến cho không khí như đóng băng lại, chỉ thấy Cốt Linh Lãnh Hỏa mang theo hàn khí bức người tràn ra từ trong cơ thể hắn.
Dược lão không nghĩ rằng tại tây bắc đại lục xa xôi này lại có người biết đến mình. Hắn trước đây từng bị tên đại đồ đệ Hàn Phong cấu kết với Hồn Điện vây bắt thì nhục thân bị hủy, linh hồn theo chiếc hắc sắc giới chỉ lưu lạc tới nay thì vẫn chưa một lần nói ra thân phận của mình dù là với Tiêu Viêm.
Giờ thân phận của hắn bị lộ ra thì không chỉ Dược Trần hắn gặp nguy hiểm mà Tiêu Viêm là đồ đệ của hắn cũng sẽ bị Hồn Điện nhắm vào.
Bây giờ Tiêu Viêm mới chỉ là một cái nho nhỏ Đại Đấu Sư, nếu phải chịu sự truy bắt của Hồn Điện thì không tốt chút nào. Nếu như gia tăng áp lực vừa phải có thể trợ giúp tôi luyện một cá nhân nhưng nếu áp lực quá lớn thì hoàn toàn có thể hủy hoại một mầm mống tốt.
Hồn Điện đối với Tiêu Viêm hiện giờ hiển nhiên chính là một cái thiên đại áp lực có thể đè nén sự phát triển của hắn.
Nếu không muốn tin tức về Dược Trần không bị truyền ra thì trừ khi hắn giết sạch người có mặt ở nơi này mới được. Nhưng điều đó là có thể sao? Cho dù Phạm Thiên không động thủ thì Hải Ba Đông, Gia Hình Thiên cùng Pháp Mã ba cái Đấu Hoàng cường giả hoàn toàn có thể cầm chân Dược lão trong thời gian đủ dài, khi đó hắn sẽ không cách nào ngăn được việc người có mặt tại đây đào thoát. Chỉ cần một kẻ chạy thoát được thôi cũng có thể đem tin tức này truyền ra rồi.
Như vậy biện pháp tốt nhất là nên rút lui, tới Già Nam học viện!
Tại Già Nam học viện không chỉ có Vẫn Lạc Tâm Viêm loại dị hỏa đứng hàng thứ 13 trên dị hỏa bảng mà còn có bực cường giả như Mang Thiên Xích tọa trấn nên cho dù là Hồn Điện cũng sẽ không lỗ mãng xông vào.
Phải biết Mang Thiên Xích thực lực không chỉ đạt tới Bán Thánh vượt xa Dược Trần lúc còn sống mà còn là người của Lôi tộc nên Hồn Điện phải dè chừng vô cùng.
- Tiêu Viêm hôm nay đã thua trận chiến đấu này, có gì ngày sau tái ngộ!
Tiêu Viêm không hiểu được việc thân phận của Dược Trần bại lộ có ý vị thế nào nên vô cùng không can tâm chưa muốn rời đi.
- Lão sư!
Dược lão truyền âm nói:
- Trước hết hãy nhanh chóng rời khỏi nơi này đi tới Già Nam học viện đã. Ta sẽ giải thích cho ngươi trên đường đi.
Nói xong Dược lão bay tới muốn mang Tiêu Viêm đi nhưng lúc này Phạm Thiên lại lên tiếng:
- Dược Tôn Giả sao vội vàng đi như vậy, không bằng ngươi cùng Tiêu Viêm tiểu hữu hãy ở lại Vân Lam Tông một thời gian đi. Vân Lam Tông chúng ta sẽ tiếp đón ngươi nhiệt tình mà ta cũng mong được giao lưu với một trong những Luyện Dược Sư hàng đầu đại lục.
Thấy Phạm Thiên buông ra Nạp Lan Yên Nhiên mà dùng linh hồn lực khóa chặt mình lại thì Dược lão khuôn mặt âm trầm nói:
- Muốn lưu ta lại? E rằng ngươi còn chưa có tư cách này đâu, đừng nói là ngươi mà là tên Vân Sơn kia cũng không được.
Dược lão nhìn thấy Phạm Thiên mới chỉ là sơ cấp Đấu Hoàng nên còn chưa để hắn vào mắt. Linh hồn của Dược lão hiện giờ đã khôi phục không ít nếu cho dù đối đầu với Đấu Tông hắn cũng không e sợ chứ đừng nói chỉ là một cái Đấu Hoàng.
- Ta có tư cách lưu lại ngươi hay không thì không phải do ngươi nói là được.
Phạm Thiên trên đầu xuất hiện một cái hỏa long hư ảnh, khia tức của hắn lập tức tăng lên không ngừng khiến cho Dược lão biến sắc.

Nguy hiểm!!!
Dược lão lập tức bắt lấy cổ áo của Tiêu Viêm rồi kéo hắn chạy xuống núi. Nhưng lúc này Phạm Thiên đã xuất hiện ở ngay phía sau lưng hắn rồi.
- Lui lại!
Dược lão tay bắt lấy Huyền Trọng Xích trên tay Tiêu Viêm mà chém về phía Phạm Thiên.
- Diễm Phân Phệ Lãng Thước!!!
Địa Cấp đấu kỹ trong tay Dược lão thi triển ra có uy lực hoàn toàn khác biệt với Tiêu Viêm. Chỉ thấy Phạm Thiên không lựa chọn đối cứng mà vận khởi thần thông Di Tinh Hoán Đẩu đổi chỗ xuất hiện ở phía sau hắn.
- Hỗn Độn Nhất Phá!!!
Một chiêu này ngay cả Mỹ Đỗ Toa nữ vương khi chưa tiến hóa trúng phải cũng phải bị trọng thương. Dược lão hiện giờ chỉ là một cái linh hồn thể nên cho dù lực công kích của hắn không thua gì Đấu Tông nhưng sức phòng ngự lại không thể nào sánh bằng Mỹ Đỗ Toa nữ vương lúc đó được.
- A!
Dược lão bất ngờ trúng chiêu thì liền rơi xuống một đoạn nhưng bất chấp việc này hắn lại tiếp tục bay đi. Lúc này linh hồn thể của Dược lão trở nên mờ nhạt đi không ít.
Phạm Thiên lúc này thiết phiến khẽ đóng lại và được hắn cầm trong tay nhưng một thanh đơn đao.
- Cuồng Long Giáng Thiên!
Hỏa diễm long hình đao khí được chém ra bay thằng về phía Dược lão đang bỏ chạy xuống núi. Lần này do khoảng cách công kích đủ xa nên Dược lão đã kịp đưa Huyền Trọng Xích lên cản lại nhưng do lúc trước bất cẩn đã khiến linh hồn lực của hắn giảm mạnh nên trúng một đao này của Phạm Thiên thì linh hồn thể của hắn lại càng thêm mờ ảo.
Một chiêu trúng đích Phạm Thiên muốn nhân cơ hội truy sát thì lúc này một đạo hắc ảnh bỗng nhiên xuất hiện lao về phía hắn.
- Hừ!
Phạm Thiên phát hiện ra hắc ảnh này thì liền vung tay đánh ra một đạo kình lực khiến cho hắc ảnh phải dừng lại.
Phạm Thiên lúc này mới nhìn về phía Dược lão và Tiêu Viêm thì mới thấy chỉ trong thoáng chốc thất thần vừa rồi đối phương đã chạy đi xa mất rồi.
Phạm Thiên lúc này mới quay lại lạnh lùng đánh giá hắc ảnh vừa mới quấy rầy mình nói:
- Là ai cho ngươi dũng khí làm hỏng chuyện tốt của ta?
Lăng Ảnh ôm lấy một cánh tay còn tê dại vì trúng phải một đòn tùy ý của Phạm Thiên mà mang theo vẻ mặt ngưng trọng.
Không ngờ đối phương so với hai năm trước đây khi mới tới Ô Thản Thành vậy mà lại mạnh lên quá nhiều như vậy. Bây giờ hắn ngay cả một kích tùy ý của Phạm Thiên cũn không cản nổi.
Nhưng hết cách rồi, tiểu thư đã phái hắn đi theo để âm thầm bảo vệ cho Tiêu Viêm. Cho dù không phải là đối thủ của Phạm Thiên nhưng hắn vẫn phải ra tay để câu lấy thời gian cho Dược lão mang Tiêu Viêm chạy trốn.
Xem ra lần này vì hoàn thành nhiệm vụ do tiểu thư giao phó thì Lăng Ảnh hắn sẽ phải bỏ mạng ở nơi này rồi.
……
Mang theo Tiêu Viêm không chút nào dám ngừng lại thì Dược lão khí tức lại càng ngày càng yếu. Hắn không ngờ rằng một tên Đấu Hoàng sơ cấp lại có thể bộc phát ra lực công kích ngang ngửa Đấu Tông như vậy.
Lúc này Dược lão đã không còn tâm trí đi suy xét xem Phạm Thiên sử dụng bí pháp gì mà chỉ muốn mang theo Tiêu Viêm nhanh chóng rời khỏi Vân Lam Tông càng xa càng tốt.
Không ngừng đổi phương hướng đào thoát mấy lần, khí tức của Dược lão ngày càng suy yếu khiến cho Tiêu Viêm cho dù trong lòng tràn đầy nghi hoặc cũng không dám lên tiếng để mặc cho Dược lão mang theo mình đi.
Dược lão cao tốc phi hành không ngừng hơn nửa ngày thì mới mang theo Tiêu Viêm hạ xuống và tiến vào trong một cái sơn cốc bí ẩn.
Tiêu Viêm vừa được đặt xuống thì liền lo lắng hỏi:
- Lão sư, ngươi không sao chứ!?
Dược lão khoát tay nói:
- Ta chỉ là tiêu hao linh hồn lực quá độ mà thôi, việc quan trọng nhất bây giờ là ngươi phải lập tức lên đường đi tới Già Nam học viện.
Tiêu Viêm hỏi:
- Vừa rồi tại sao lão sư lại phải vội vàng bỏ chạy như vậy?
Tiêu Viêm cảm thấy nếu không phải Dược lão bỏ trốn làm mất thế chủ động thì chỉ cần hắn vận dụng dị hỏa hoàn toàn không đến mức bị Phạm Thiên đánh bị thương dễ dàng như thế.
Dược lão cười khổ:
- Thân phận của ta đã bị bại lộ nên phải dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi đây. Tiểu Viêm tử, có một cái thế lực lớn rất nguy hiểm đang lùng bắt ta, so với thế lực này thì Vân Lam Tông chẳng là gì cả. Bây giờ ngươi cần phải lập tức lên đường tới Già Nam học viện và tìm cách thu lấy Vẫn Lạc Tâm Viêm. Chỉ cần ngươi có được hai loại dị hỏa cùng Cốt Linh Lãnh Hỏa thì sẽ có thể giúp ta trọng tố thân thể thì khi đó ngươi mới được an toàn.
Tiêu Viêm còn muốn nói gì đó nhưng linh hồn của Dược lão đã ngày càng suy yếu và cuối cùng liền phải chui trở lại trong chiếc hắc sắc giới chỉ trên tay Tiêu Viêm mà mất đi liên hệ.
Tiêu Viêm nắm chặt bàn tay nói:
- Lão sư yên tâm, ta nhất định sẽ nhanh chóng tìm tới Vẫn Lạc Tâm Viêm!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.