Chương trước
Chương sau
Liêu Thường Phiêu Cục ở Phồn Giang nằm phía đông nam Trường Bạch Sơn. Theo dự định của hắn là sẽ giả làm bảo tiêu đi theo bọn họ tới nơi giao dịch hàng hóa với người của Thần Địa.
Thần Địa cho tới nay vẫn giữ được bí mật về vị trí của mình thì đương nhiên là phải hành sự vô cùng cẩn thận, nếu Phạm Thiên muốn lén lút đi theo sau cũng không đơn giản.
Trong khi Phạm Thiên bám theo Liêu Thường Phiêu Cục thì Đàm Hoa Liên tam nữ có thêm sự gia nhập của Mai Du Tần sẽ lên đường trước tới Đông Lĩnh để thăm dò tin tức của Hàn Ngọc Thần Trượng.
Phạm Thiên đặt chân tới Phồn Giang thì yên lặng chờ đợi và khi nghe nói Liêu Thường Phiêu Cục đang tuyển thêm người làm bảo tiêu vì sắp vận chuyển một đợt hàng hóa rất lớn thì hắn liền đi tới xin gia nhập.
- Thường thì mọi người sẽ không để tâm đến thân thế của người khác khi làm bảo tiêu nhưng liệu một người soái khí như công tử có đủ khả năng bảo vệ hàng hóa không vậy?
Phạm Thiên sau khi gia nhập vào đoàn vận tiêu thành công thì bỗng có một thanh niên bỗng tiếp cận hắn.
- Ta là Giả Đam, vị huynh đệ này ngươi tên là gì?
Phạm Thiên thấy tên này muốn tiếp cận mình thì liền đáp:
- Phạm Thiên.
Giả Đam tươi cười đáp:
- Vị huynh đệ này quả là kiệm lời quá.
Phạm Thiên cảm thấy cách hành xử của tên Giả Đam này có chút kỳ lạ. Mặc dù việc tự giới thiệu làm quen là việc cần thiết khi tham gia làm bảo tiêu để đạt thành một sự ăn ý nhất định.
Nhưng trong số bao nhiêu người tại sao tên Giả Đam này lại chọn Phạm Thiên?
Hắn đã cố tình đứng tách ra khỏi đám đông giống một vài người không có ý định làm quen với kẻ khác nhưng Giả Đam lại chọn trúng hắn.
Cũng không phải Phạm Thiên đa nghi mà là do trên người tên Giả Đam này có một khí tức rất nguy hiểm. Dù đã che giấu rất khí nhưng vẫn khó lòng thoát được khỏi cảm giác của Phạm Thiên.
Phạm Thiên lập tức vận dụng Phá Vọng Chi Nhãn để kiểm tra tên này. Không kiểm tra thì thôi nhưng khi hắn nhìn vào thông tin của đối phương thì vô cùng kinh ngạc.
Giả Đam
Đẳng cấp: 53
Không chỉ có đẳng cấp của Giả Đam khiến cho Phạm Thiên bất ngờ mà là khi hắn dùng Phá Vọng Chi Nhãn quan sát Giả Đam thì phát hiện ra một thứ vô cùng thú vị.
Quái Danh Kiếm - Địa Cấp thượng phẩm ***
Ngoại công + 1895
Nội công + 2180
Cương thể + 2079
Kỳ bảo!!!
Phạm Thiên còn đang lo lắng không biết phải tìm kiếm hai đại kỳ bảo còn lại như thế nào thì Giả Đam lại tự mình mang theo thanh Quái Danh Kiếm này tới nộp mạng cho hắn.
Mặc dù không biết thân phận của Giả Đam nhưng thông qua việc một người trẻ tuổi như vậy đạt tới Vô Vi cảnh giới tay lại mang theo một trong Bát Đại Kỳ Bảo xuất hiện trong chuyến hàng đi tới Thần Địa thì Phạm Thiên cũng có thể lờ mờ đoán ra.
Hẳn là Thần Địa không yên tâm với Liêu Thường Phiêu Cục nên phái Giả Đam vừa là hỗ trợ bảo vệ hàng hóa cho Thần Địa vừa là để tránh kẻ hữu tâm biết được thông tin về nơi đó.
Nếu không phải nhờ có Phá Vọng Chi Nhãn thì Phạm Thiên có lẽ đã không thể phát hiện ra được thân phận của Giả Đam. Nếu hắn để lộ sơ hở và bị tên này đánh lén thì vô cùng nguy hiểm.
Nhưng bây giờ kẻ nắm giữ thế chủ động là Phạm Thiên.
Hắn giống như ảo thuật lấy ra một bình rượu từ trong hành trang và lén lút để Giả Đam nhìn thấy.
Hai mắt Giả Đam lập tức sáng lên, không phải do hắn tham rượu mà là do hắn đã tìm được cớ để tiếp chuyện với Phạm Thiên rồi.
Giả Đam nói:
- Phạm Thiên huynh đệ, ngươi uống rượu trong lúc vận tiêu như vậy không lo Phương đội trưởng trách mắng sao?
Bảo tiêu bị nghiêm cấm uống rượu để tránh làm ảnh hưởng tới sự tập trung và cảnh giác trên đường đi.
Phạm Thiên thản nhiên đáp lại:
- Chỉ uống một chút thôi, không để Phương đội trưởng biết là được.
Nói xong Phạm Thiên ngửa cổ uống một ngụm và để lộ ra vẻ mặt thoải mái.
Giả Đam liền đi tới gần và nói:
- Phạm Thiên huynh đệ, chúng ta mấy ngày nay sẽ phải đồng cam cộng khổ trên đường, không biết ngươi có thể cho ta xin một chén rượu được không?
Phạm Thiên tỏ vẻ không muốn nhưng cuối cùng vẫn lấy ra một chiếc chén nhỏ rót rượu cho Giả Đam.
Giả Đam uống cạn chén rượu thì liền nói:
- Rượu ngon, có thể cho ta xin thêm chén nữa được không?
Phạm Thiên lần này quả quyết cự tuyệt nói:
- Lần này ta chỉ mang theo chút rượu vậy thôi, mỗi ngày chỉ có thể uống một ít nếu không uống hết rồi thì sẽ không còn nữa.
Giả Đam tỏ vẻ tiếc nuối nhưng trong lòng vui vẻ vì đã có cớ tiếp cận Phạm Thiên mỗi ngày.
Phạm Thiên thấy phản ứng của Giả Đam thì cười thầm, chỉ cần ngươi đã mắc câu thì công việc của ta liền trở nên dễ dàng hơn nhiều.
……
Mấy ngày sau, Giả Đam đều đúng hẹn tới xin Phạm Thiên một chén rượu sau đó liền cùng hắn nói đủ thứ chuyện. Mấy ngày đầu hắn còn im lặng nhưng sau đó thì liền “không nhịn được” mà nói nhiều vài câu.
Buổi tối khi mọi người đã hạ trại nghỉ ngơi thì Giả Đam liền đúng hẹn mò tới xin uống.
- Chậc, tiếc là uống xong chén rượu này thì liền không được uống nữa mà phải chờ tới ngày mai.
Giả Đam thật sự là tiếc nuối chứ không phải giả bộ nữa, mấy ngày vừa rồi hắn đã bị rượu mà Phạm Thiên sử dụng hệ thống để chế tạo thu phục rồi. Giả Đam cảm thấy những loại rượu lúc trước mình uống quả thực giống như nước lã vậy.
Thấy Giả Đam uống từng ngụm rượu nhỏ không dám uống nhanh để tận hưởng dư vị thì Phạm Thiên liền nói:
- Rượu của ta cũng sắp hết rồi, thay vì chia ra cầm cự mấy ngày thì chi bằng hôm nay uống cho đã đi.
Phạm Thiên đưa tay rót đầy chén của mình và sau đó ném bình rượu cho Giả Đam.
- Ha ha! Tốt lắm, cảm tạ Phạm Thiên huynh đệ hào phóng.
Phạm Thiên cùng Giả Đam cùng nhau uống thêm được năm chén rượu thì bình rượu cũng đã cạn. Lúc này Giả Đam hai mắt mơ màng nằm nghỉ dưới gốc cây.
- Chẹp… rượu ngon… tại sao mới uống mấy chén… mà đã say nhỉ…
Phạm Thiên nhìn Giả Đam thần hồn bất định thì khóe miệng cong lên.
Mấy ngày nay sau khi dụ dỗ được Giả Đam uống rượu của mình thì hắn đã luyện chế một loại đan dược gọi là Huyễn Thần Tán và bỏ vào trong rượu.
Huyễn Thần Tán là một loại cấm dược thất truyền đã lâu tại Thiên Thế đại lục. Nó có khả năng mê hoặc thần hồn từ đó làm giảm đi khả năng điều động hồn lực của võ giả.
Phối phương của loại cấm dược này là Phạm Thiên mua được từ trong hệ thống với giá 10 vạn kim nguyên bảo tiêu tốn của hắn tới 10 viên linh thạch thượng phẩm.
Phạm Thiên tuy rằng mấy ngày nay cũng uống vào rượu pha Huyễn Thần Tán nhưng liều lượng đã được hắn hạ thấp xuống tới mức chỉ khiến mình có chút mệt mỏi mà thôi.
Nhưng Giả Đam thì khác, dù đã hạ thấp liều lượng nhưng hắn lại không có võ hồn giúp mình chống đỡ lại dược tính của Huyễn Thần Tán nên sau nhiều ngày ngấm thuốc thì Vô Vi cảnh giới cường giả như Giả Đam cũng không thể chống lại được mà mất đi tỉnh táo.
Phạm Thiên và Giả Đam lúc này do muốn uống trộm rượu nên đã trốn tới một góc không người nên không ai phát hiện ra tình trạng của Giả Đam.
Phạm Thiên lật người Giả Đam lại và đưa tay tháo xuống thanh Quái Danh Kiếm ở sau lưng đối phương.
- Hắc hắc, không ngờ lại dễ dàng như vậy.
Quái Danh Kiếm là kỳ bảo mà Phạm Thiên có được một cách dễ dàng nhất, mặc dù tốn tiền hơn hẳn nhưng về quá trình lại thuận lợi vô cùng.
Phạm Thiên không vội kiểm tra Quái Danh Kiếm mà liền đặt tay lên vai của Giả Đam và phát động Thông Thiên Độn Địa thần thông.
Chỉ thấy Phạm Thiên và Giả Đam trong nháy mắt đã chìm xuống dưới lòng đất mà không phát ra một tiếng động nào.
Phạm Thiên kéo Giả Đam xuống dưới hàng trăm mét đi tới một khu vực chân núi vô cùng cứng rắn và xung quanh hoàn toàn không tồn tại một hang động ngầm nào trong phạm vị hàng cây số.
- Tạm biệt…
Phạm Thiên buông tay ra khỏi vai Giả Đam khiến cho đối phương lập tức mất đi bảo hộ của Thông Thiên Độn Địa thần thông và bị hàng tấn đất đá đè lên cơ thể.
Cho dù tinh thần đang bị mê hoặc nhưng bản năng cơ thể vẫn khiến Giả Đam phản ứng nhưng áp lực ở hàng trăm mét dưới mắt đất đâu phải chuyện đùa.
Giả Đam không cách nào cử động cộng thêm dưới lòng đất không tồn tại dưỡng khí nên chỉ trong nháy mắt hắn đã lâm vào tình trạng nguy hiểm.
Giả Đam không thể chủ động vận công bế khí mà chỉ có thể giãy dụa theo bản năng. Chỉ trong chốc lát tính mạng của hắn đã trở nên nguy kích.
Phạm Thiên lúc này mới đưa tay ra và xuất chưởng đánh lên đầu Giả Đam.
!!!!
Trong lòng đất mọi âm thanh đều bị cản lại nên chỉ thấy ánh mắt của Giả Đam tan rã rồi tính mạng liền cấp tốc trôi đi.
Phạm Thiên lập tức chui ra khỏi lòng đất sau đó ngồi xếp bằng dưới một tảng đá bắt đầu tiếp thu cảm ngộ võ đại mình mới thu được sau khi giết chết Giả Đam.
Nhân vật: Phạm Thiên
Đẳng cấp: 53 (9%)
Cảnh giới: Bát tinh Võ Linh
Lực Đạo: 1217
Nội Kính: 984
Thể Phách: 936
Cân Cốt: 940
Ngộ Tính: 651
Võ hồn: Hỗn Thế Tứ Hầu (Thần cấp)
Cũng không tệ, đẳng cấp của hắn đã tăng lên hai tiểu cảnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.