Translator: Wave Literature
Editor: Wave Literature
Trấn nhỏ xa xôi không tính lớn, Anh Đào không tốn ít nhiều công sức, liền tìm được[Khách sạn 1+1]trong đó.
Đó là một nơi nhìn qua rất mờ nhạt, dù vậy, Anh Đào vẫn đoán thử xem nơi này có phải là nơi ẩn thân của 2000 hộ vệ phản loạn của thương đội kia hay không!
Nhưng lúc Anh Đào mang theo Á Sắt đến điều tra tất cả các ngóc ngách một lượt, lại không hề có bất cứ thu hoạch gì.
Cũng cũng không có mật thất có thể giấu kín hơn hai nghìn người dưới đất trong dự đoán, điều tra xong lại rơi vào bế tắc.
Tới cùng là vì sao? Lá thư tình báo này được gửi tới từ nơi nào?
"Vì sao chúng ta không hỏi thử chủ quán xem?"
Vẫn đi theo sau mông Anh Đào tìm kiếm manh mối, Á Sắt không khỏi đưa ra quan điểm cùng đề nghị của mình.
"Hỏi chủ quán? Ha ha, Á Sắt, cậu còn quá non rồi."
Anh Đào mặc bộ đồ to màu cà phê, trên đầu là chiếc mũ săn hươu cùng màu, chậm rãi đốt một điếu thuốc, sau đó đặt vào trong miệng, tạo ra âm thanh rít thuốc, sau khi nhả ra một ngụm khói có hương vị an-bu-min, anh ta mới chậm rãi nói: "Cửa hàng này có vấn đề, trải qua sự suy luận của tôi, 2000 người làm phản rất có khả năng ẩn thân trong cửa hàng này, nhân viên cửa hàng bao gồm cả chủ quán, đều là tòng phạm, bọn họ sẽ không cho chúng ta manh mối nào hữu dụng đâu!"
"Nhưng bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/game-thu-mang-ten-thanh-pho-duoi-long-dat/3168229/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.