Chương trước
Chương sau
Translator: Wave Literature

Editor: Wave Literature

"Thực sự còn tồi tệ hơn những gì tôi nghĩ nữa."

Sau khi nghe Bố Lỗ báo cáo chi tiết xong, Hạ Lạc Khắc xúc động một lúc sau, nói.

"Xem ra phải tiến hành một cuộc trao đổi cuộc sống rồi, công tác giáo dục trẻ em không dễ làm."

Hạ Lạc Khắc đứng lên, đi ra bên ngoài đại sảnh Lĩnh chủ.

Vũ Trà xóa tài khoản, là chuyện tuyệt đối không có khả năng, đừng nói là Vũ Trà, dù là người chơi nào nếu vì nguyên nhân này mà xóa tài khoản, thì cũng là chuyện mà Hạ Lạc Khắc không thể chấp nhận!

Những thứ này đều là bảo bối nhỏ của mình, là tài sản cá nhân của mình mà! Bọn họ ngày đêm không ngừng xây dựng thành phố ngầm, không ngại cực khổ đến nhà xưởng làm việc, nộp ma thạch dưới đủ loại phương thức mỗi ngày, bảo bối ngoan như vậy, cả thành phố ngầm này đều không thể tìm ra dã thú hai!

Hơn nữa càng không đề cập đến việc Vũ Trà là người học ma dược rất có tương lai, tiểu yêu tinh đồng ý dạy các người chơi, tất cả đều là vì Vũ Trà, nếu Vũ Trà mà xóa tài khoản, có thể tiểu yêu tinh sẽ cảm thấy anh thất hứa, tiểu yêu tinh cũng sẽ không tiếp tục nhiệm vụ dạy học của mình nữa.

Cho nên sự tồn tại của Vũ Trà là tất yếu, cô tuyệt đối không thể xóa tài khoản.

"Hạ Lạc Khắc đại nhân, tuy tôi rất hiểu tâm trạng của ngài và sự tồn tại tất yếu của Vũ Trà, nhưng loại chuyện như thế này, không phải chúng ta có thể can thiệp được. Với Vũ Trà mà nói, ngài là NPC, mà NPC là không thật, rất khó tạo thành ảnh hưởng với người chơi, mặc dù có số ít người chơi, có khả năng cảm động vì cốt truyện của NPC, hoặc là thay đổi suy nghĩ của bản thân mình, nhưng dù sao cũng chỉ là số ít, nếu ở trong trò chơi, giao tiếp xã hội bị hủy hoại thì cũng không phải nói dăm ba câu là có thể khuyên bảo được."

Bố Lỗ thấy Hạ Lạc Khắc dường như định hành động, nhanh chóng đi theo nói.

"Tôi đề nghị, hiện tại nên suy xét một chút, xem làm sao để tiểu yêu tinh tiếp tục làm việc cho chúng ta, dưới tình huống không có Vũ Trà, việc tra tấn và bạo lực thích hợp là vô cùng tất yếu."

"Nhưng sự trung thành có được theo cách này không an toàn cho lắm, Bố Lỗ à, nếu như có thể nắm được điểm uy hiếp của đối phương, khiến đối phương cam tâm tình nguyện làm việc cho ta mà nói thì ta vẫn sẵn lòng làm như vậy. Thành chủ thành phố ngầm thời đại mới, nếu không có cách nào để huy động sự tích cực của nhân viên mà nói thì đừng nói đến việc trở thành thành chủ vĩ đại nhất của thành phố ngầm nữa."

Hạ Lạc Khắc mỉm cười đáp, nhìn qua dường như không hề lo lắng vấn đề của Bố Lỗ.

"Hơn nữa, đùa bỡn lòng người, chính là môn học bắt buộc của thượng vị ác ma."

"Nếu Hạ Lạc Khắc đại nhân nói như vậy, thì cũng chỉ có thể thử một lần thôi."

"Giúp ta làm một việc, Bố Lỗ."

"Xin Hạ Lạc Khắc đại nhân cứ dặn dò."

- --

Tiểu yêu tinh ngồi trong ngồi nhà trên cây của mình, phía dưới vây đầy người chơi đến để học, nhưng ngay từ đầu tiểu yêu tinh đã không có tâm trạng giảng bài cho bọn họ.

Bởi vì trạng thái gần đây của Vũ Trà có phần không thích hợp.

Sự việc bắt đầu từ khi có vài người qua đây và nói to.

Bọn họ trực tiếp chạy đến vườn hoa, sau đó cùng nhau châm chọc khiêu khích Vũ Trà, nói gì mà Vũ Trà léng phéng với dã thú tên Á Sắt, phá hoại tình cảm giữa dã thú này và một dã thú khác, còn có gì mà Vũ Trà có ý định phá hoại sự đoàn kết trong bang hội.

Lúc ấy tiểu yêu tinh không nói hai lời, đi lên liền phun cho mỗi người một ngụm nước bọt, làm đám người chửi bới Vũ Trà, nói một số từ không thể giải thích được ngã hết xuống đất, lần tấn công này tuyệt đối không chút lưu tình, có thể nhìn thấy lỗ thủng trên trán họ.

Tiểu yêu tinh vốn cho rằng chỉ cần xử lý mấy tên ranh con nói những lời vô lễ này, Vũ Trà có thể vui vẻ lại, nhưng không, không chỉ như vậy, thời gian Vũ Trà đi ngủ trở nên càng lúc càng nhiều hơn, thời gian thức dậy trở nên càng ít đi, không chỉ vậy, mà hoa cũng không trồng, toàn bộ thực vật thu hoạch về, Vũ Trà làm một đống nước thuốc sinh mạng sơ cấp, sau đó giao hết số nước thuốc đó cho những người khác, cuối cùng...

Bắt đầu thu dọn đồ đạc của mình.

"Đây là chăn của tôi, tôi không biết chỗ này có thể trở lạnh hay không, nhưng cô giữ đi, lỡ như sau này hệ thống thời tiết đột nhiên trở lạnh, cô còn có thể đắp chăn."

Vũ Trà cầm chăn của mình lên, đưa tới trước mặt tiểu yêu tinh.

Khác với những người chơi khác bỏ mặc vệ sinh cá nhân trong thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, Vũ Trà lại rất chú ý đến vệ sinh cá nhân, ít nhất chăn sẽ dùng nước ngầm giặt sạch, sau đó sưởi ấm hong khô.

Cũng sẽ đặc biệt nấu nước tắm rửa, thậm chí vì hệ thống cảm giác bị tắt, mà lúc ngâm nước nóng bị phỏng vài lần.

Về phần những người chơi khác, đừng nói tắm rửa giặt chăn, sau khi login, có thể nhớ đi đến vại nước đen ở cửa bang hội rửa mặt cũng đã ít đến đáng thương rồi.

Đương nhiên, điều này có liên quan đến việc phần lớn người chơi đều sống không lâu, động một tí liền chết, cho dù trước có bẩn thế nào, thì sau khi hồi sinh, còn không phải sẽ sạch sẽ bóng loáng sao, tắm cái gì mà tắm chứ.

Vũ Trà thì không như vậy, đến bây giờ cũng chưa từng chết, cho dù trước kia cốt truyện Ma Căn thống lĩnh đại quân quái nhân tấn công thành, Vũ Trà cũng trốn vào trong nhà trên cây của tiểu yêu tinh, sau đó vì quá kịch liệt, nên trực tiếp logout, đợi sau khi đánh xong, lại login mới phát hiện ra mình vẫn chưa chết.

Thời gian sống sót dài như vậy, vệ sinh cá nhân dù nhiều hay ít cũng phải chú ý.

"Chờ, chờ một chút, cô đưa chăn cho tôi, còn cô thì sao? Cô có chăn mới chưa? Đến Lâm Đông Thành mua sao?"

Tiểu yêu tinh nhận lấy chăn Vũ Trà đưa qua, sau đó ngồi trong nhà trên cây của mình khoa tay múa chân một lúc, dường như đang suy nghĩ xem đặt chăn này lên giường như thế nào.

Rất nhanh Vũ Trà lại lấy ra mấy túi lá trà rồi nói: "Không, tôi không cần chăn, đúng rồi, đây là túi trà hoa cúc đẫm máu tôi nhờ người ta mua từ Lâm Đông thành về, vì giá rất đắt, nên tôi chỉ mua có mấy túi, cô pha uống đi."

"Tôi không uống trà hoa cúc đẫm máu."

Tiểu yêu tinh trực tiếp từ chối ý tốt của Vũ Trà, sau đó nhìn Vũ Trà, ngây ra một lúc.

"Sao lại thế này? Không phải cô muốn rời khỏi nơi này đấy chứ?"

"Có thể xem như vậy."

Vũ Trà gật gật đầu, sau đó giang hai cánh tay, ôm lấy tiểu yêu tinh đang kinh ngạc.

Bởi vì cánh của tiểu yêu tinh nên Vũ Trà không ôm được hết hay quá dùng lực, sau khi ôm một lúc liền buông ra, nước mắt lăn dài nói: "Cảm ơn cô, trong khoảng thời gian này tôi rất vui vẻ, nhưng có thể chúng ta phải nói lời tạm biệt rồi."

Tiểu yêu tinh hoàn toàn không hiểu cái gì đang diễn ra, cô kinh ngạc nói: "Rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy? Hợp đồng giữa cô và đại ác ma kia đến hạn sao? Cô muốn về với ông bà sao?"

"Không, chỉ là tôi phải rời khỏi thế giới này mà thôi."

Vũ Trà lau nước mắt mình nói.

"Bởi vì có vài sự việc, có vài lời nói của người khác, quá nặng nề, nếu cứ tiếp tục ở đây, tôi cảm thấy không vui vẻ, tuy rất xin lỗi cô, nhưng tôi thật sự phải rời khỏi đây rồi. Mấy ngày này cám ơn cô, tiểu yêu tinh, đúng rồi, vẫn chưa biết tên cô là gì, vẫn cứ gọi tiểu yêu tinh tiểu yêu tinh, mọi người đều có tên phải không? Dù sao trên Duy Đa Lợi Á cũng có chủng tộc tên yêu tinh mà."

"Duy Đa Lợi Á? À! Là thành phố trước kia đã xảy ra chiến tranh nhân loại với các cô không? Trong đó có yêu tinh sao? Tù binh của các cô có yêu tinh sao? Không ngược đãi bọn họ chứ?!"

Tiểu yêu tinh vừa nghe Vũ Trà nói đến yêu tinh, lập tức bắt đầu kích động, tuy tiểu yêu tinh và yêu tinh là hai loại chủng tộc, nhưng cùng cư trú trong rừng rậm, lại còn có cánh dài, hiển nhiên là có quan hệ thân thuộc nhất định, nhưng mà yêu tinh thì… Tầm thường hơn một chút.

"Không, chúng tôi không ngược đãi bọn họ..."

Vũ Trà vốn định nói cuộc chiến giữa các phe thù địch là vô cùng tàn khốc, những nghĩ lại vẫn chưa nói, cô cảm thấy nếu nói vậy tiểu yêu tinh sẽ không vui.

"A, vậy thì tốt rồi, đúng rồi, tên của tôi là..."

Tiểu yêu tinh tự hào ưỡn ngực, lúc cô chưa kịp nói xong, giọng nói Hạ Lạc Khắc đã vang lên bên ngoài nhà trên cây.

"Tiểu yêu tinh!"

"Xin chờ một chút."

Tiểu yêu tinh bị Hạ Lạc Khắc ngắt lời, vẻ mặt nhìn qua vô cùng bất mãn, thậm chí hơi tức giận, nhưng sau khi điều chỉnh lại, cô có chút sợ hãi rụt rè từ nhà gỗ thò đầu ra, nhìn về phía Hạ Lạc Khắc dưới gốc cây.

"Sao? Ác ma ngài lại có kế hoạch tà ác gì sao?!"

"Không có gì, chỉ đến gọi một tiếng thôi."

Hạ Lạc Khắc đứng dưới nhà gỗ, xung quanh vây đầy các người chơi, họ chăm chú nhìn Hạ Lạc Khắc và tình huống bên này, đặc biệt yên tĩnh.

Bởi vì mọi người đều bị sự ép buộc của Hạ Lạc Khắc khống chế, tiến vào cốt truyện.

"Sau đó..."

Hạ Lạc Khắc ấm áp tươi cười, nhìn về phía tiểu yêu tinh không xa trên đầu mình.

"Sắp đến giờ hành hình cô rồi đấy."

"Hả?!"

Tiểu yêu tinh phát ra tiếng kêu khiếp sợ, Vũ Trà sau lưng cô cũng lập tức mở to hai mắt nhìn, nhưng không thể nào nói được gì, chế độ cốt truyện được đưa vào bởi sự ép buộc của Hạ Lạc Khắc làm các người chơi hoàn toàn không cách nào kháng cự.

- --

Cốt truyện mới xuất hiện, nhưng cốt truyện này quả thực giống như muốn bùng lên.

Hạ Lạc Khắc đột nhiên xuất hiện tại vườn hoa, sau đó nói với tiểu yêu tinh: "Đã đến giờ xử quyết rồi."

Ngay sau đó tiểu yêu tinh đang định vùng vẫy chạy trốn thì bị bắt lại, Hắc Long Cẩu Đản xách đôi cánh từ phía sau.

Tiểu yêu tinh đương nhiên không khoanh tay chịu trói, miệng như súng máy, nhưng đó là phương pháp tấn công đã thử nghiệm với người chơi, còn đối với Hạ Lạc Khắc thì chẳng có tác dụng gì.

Tất cả nước miếng trước mặt Hạ Lạc Khắc đều bị lệch đi, hoặc đơn giản là nó phun vào lá chắn ma thuật.

Cứ như vậy, ở trước mặt nhóm người chơi, Hạ Lạc Khắc đã bắt đi tiểu yêu tinh – người hướng dẫn cuộc sống bọn họ rồi.

Nhưng sự việc đến đây vẫn chưa kết thúc, Hạ Lạc Khắc hiển nhiên không dễ dàng giết chết tiểu yêu tinh như vậy.

Bởi vì các người chơi đều nhận được một loạt nhiệm vụ.

Người chơi này đương nhiên cũng bao gồm cả Vũ Trà vốn đã định xóa tài khoản.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.