Chương trước
Chương sau
Translator: Wave Literature

Editor: Wave Literature

Lan Tư Lạc Đặc nhận được nhiệm vụ của Lị La, đơn giản mà nói, anh ta chính là đi làm giám sát và làm công việc của bảo vệ.

Bạn có thể trông cậy vào đám người vai trần, suốt ngày cười hì hì, còn bốc đất nhét vào trong miệng có thể có bất kỳ sức chiến đấu nào sao?

Ba con chuột hamster phụ trách dẫn đường, sau khi bọn họ sắp xếp phòng ở cho Lan Tư Lạc Đặc, Sơn Khâu Chi Vương và thần quan đầu trọc xong xuôi, liền bắt đầu kiểm kê những nhân viên đi cùng bọn họ để khuân vác vật tư.

Mặc dù thời gian đã là đêm khuya, thế nhưng đám nhân loại, yêu tinh còn có các tinh linh kia không buồn ngủ chút nào, không chỉ không có, khi Lan Tư Lạc Đặc và ba con hamster tìm kiếm nhân viên, càng ngày càng nhiều người xúm lại, đề nghị muốn cùng đi vận chuyển vật tư.

Tích cực làm việc như vậy, hơn nữa còn là đêm hôm khuya khoắt bất chấp nguy hiểm đi làm việc, đây vẫn là lần đầu tiên Lan Tư Lạc Đặc gặp phải.

Anh ta suy đoán có lẽ vì lý tưởng và mục tiêu của những người này, nếu không cũng không đánh đến loại trình độ này.

Kết quả đến cuối cùng liền lựa chọn được hơn một nghìn người đi theo vận chuyển vật tư.

Đội ngũ mênh mông cuồn cuộn xuất phát.

...

Trên đường, dưới sự dẫn dắt của ba con hamster, bọn họ đi hơn hai giờ liền tới điểm đích, đó là một cái hang sâu trong rừng rậm cách thành phố tự do Duy Đa Lợi Á không xa.

Tuy rằng đường đi cũng không xa, thế nhưng dọc trên đường, Lan Tư Lạc Đặc vẫn cảm thấy cả thể xác và tinh thần đều mỏi mệt. Ngược lại không phải do lữ hành mệt mỏi bao nhiêu, mà là bởi vì một nghìn con dân của Duy Đa Lợi Á đi theo thật sự quá giỏi nói chuyện phiếm.

Mặc dù Lan Tư Lạc Đặc đã nhiều lần nhắc nhở bọn họ: "Dã ngoại có rất nhiều dã thú và cướp, vì an toan của mọi người, mong mọi người cố hết sức bảo trì yên lặng."

Nhưng mà hoàn toàn vô ích, mặc dù bọn bảo trì yên tĩnh một thời gian, chỉ khoảng hai ba phút.

Nhưng rất nhanh lại tiếp tục nói chuyện phiếm, ban đầu tiếng nói chuyện phiếm sẽ nhỏ như muỗi kêu, dần dần sẽ biến thành vang dội giống như tiếng sét đánh.

Sau vài lần hoàn toàn không khống chế được đám người điên cuồng nói chuyện phiếm này, Lan Tư Lạc Đặc lựa chọn từ bỏ. Hiển nhiên bọn họ không coi tính mạng mình ra gì, mình đã nói hậu quả rất nghiệm trọng, thế nhưng vẫn không có tác dụng gì.

Cái loại cảm giác này giống như mang theo một đám trẻ con đi ra ngoài chơi xuân, có hơn một nghìn đứa trẻ con, mà thầy giáo lại chỉ có một người. Loại tâm tình tuyệt vọng này tưởng tượng một chút là có thể cảm giác được.

"Chính là dưới này."

Hamster lão đại chỉ chỉ một vòng tròn năng lượng đen như mực trong hang núi.

Trong hang tối và sâu thẳm mà xuất hiện vòng xoáy năng lượng như vậy, dựa vào hiểu biết của Lan Tư Lạc Đặc, anh ta gần như hét lên trước tiên:

"Chờ một chút, đây là con đường thông với thế giới ngầm đúng không? Chuyện này đã vượt ra ngoài phạm vi khống chế của chúng ta, chúng ta nhất định phải đi tìm thánh giáo tới xử lý!"

Lan Tư Lạc Đặc vừa mới kêu ra, đột nhiên cũng cảm giác được tiếng nói chuyện xung quanh bỗng nhiên yên ắng xuống, sau đó, có người trong đám người hét lên:

"Mẹ kiếp, thế giới ngầm? Chiến tranh trận doanh bắt đầu nhanh vậy sao!"

"Đừng cản tôi, tôi muốn làm chết đám chó kia của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ."

"Tôi cùng bọn họ có huyết hải thâm thù!"

"Bây giờ có thể tiến vào không? Tôi chờ không kịp!"

Lan Tư Lạc Đặc nghe thấy tiếng kêu gọi của những người xung quanh thì thiếu chút nữa ngất xỉu, đặc biệt là khi thấy tinh linh và các yêu tinh vốn vô cùng hướng Phật lại cùng nhảy ra ồn ào muốn tấn công thành phố ngầm, giết chết lão Hạ, cầm tù Y Phù Lâm, cướp sạch Lâm Đông Thành và vân vân.

Lan Tư Lạc Đặc hô vài tiếng với đám game thủ đang kích động mới khống chế được bọn họ, tất cả mọi người dùng một loại ánh mắt mong chờ nhìn Lan Tư Lạc Đặc. Có điều, Lan Tư Lạc Đặc cũng không có tinh lực để ý tới ánh mắt của đám người.

Anh ta lớn tiếng nói với xung quanh: "Có phải mấy người có gì hiểu lầm về thành phố ngầm không? Các người cho rằng thế giới ngầm là nơi hòa bình thân thiện hài hòa sao? Để tôi tới nói cho các người biết, nơi đó có địa tinh hung tàn nhất, bọn họ cái gì cũng không để bụng, chỉ để ý giết chóc, cướp giật, lấy hết tất cả những đồ vật đáng giá trên người các bạn!"

Anh ta vừa dứt lời, liền nghe thấy có người nhỏ giọng nói:

"Trò chơi hiện giờ, cái nào cũng giễu cợt người chơi thế à?"

"Tôi không biết, nhưng mà nghe anh ta nói như vậy tôi thậm chí còn thấy có chút may mắn."

"Mẹ kiếp, tôi cũng vậy nha."

Lan Tư Lạc Đặc nhìn trên mặt bọn họ vẫn không có biểu tình sợ hãi, thậm chí còn rất vui vẻ, thì nhanh chóng nói tiếp: "Còn có những thượng vị ác ma tà ác nhất, bọn họ chỉ biết là hủy diệt, mang đến sự hỗn loạn và thảm họa, chỉ cần là một thượng vị ác ma đều có thể chinh phục chúng ta trong vòng một ngày. Bọn họ muốn nô dịch chúng ta, còn muốn giết chết toàn bộ người nhà chúng ta, làm cho cả thế giới rơi vào máu và lửa, đây không phải là nói giỡn, nếu như các người còn không biết tính nghiêm trọng của vấn đề, các người sẽ trở thành tội nhân của thế giới này! Hiện tại, tất cả mọi người tránh ra, tôi phải về báo cáo chuyện này cho nữ công tước Lị La, bất kể là vật tư gì cũng không thể xuất hiện ở thế giới ngầm, chúng ta không thể cánh cổng xuống thế giới ngầm này!"

Lan Tư Lạc rốt cuộc cũng nói xong, nhưng ba con hamster trước mặt anh ta đã chỉ huy các người chơi tự tiến vào lối đi này đâu vào đấy, dường như bọn họ căn bản không nghe thấy lời Lan Tư Lạc Đặc vừa nói.

"Chờ một chút, các ngươi không thể..."

Lan Tư Lạc Đặc hốt hoảng muốn ngăn cản bọn họ, thế nhưng hamster lão đại đã đứng ra nói với Lan Tư Lạc Đặc: "Được rồi, chúng tôi biết được tâm trạng khẩn trương của anh, nhưng mà quả thật vật tư của chúng ta ở bên trong, hơn nữa tôi đảm bảo với anh, nơi này tuyệt đối an toàn."

Suy nghĩ một chút lão đại còn bổ sung một câu: "Tính đến trước mắt."

Lan Tư Lạc Đặc mang theo hoài nghi thật sâu, nhưng anh ta nghĩ tới một loại khả năng, nếu như chuyện thật sự như lão đại nói, chẳng lẽ đám người này vẫn coi cánh cửa vào thế giới ngầm thành nơi trao đổi vật tư bí mật? Dù sao Hạ Lạc Khắc và nữ công tước Lị La, bất kể là xem từ phương diện nào, thân phận đều không hề đơn giản, có thể dùng một hơi triệu hồi ra mấy nghìn công nhân, còn khiến cho những công nhân này làm việc tích cực như vậy. Đây là chuyện người thường có thể làm được sao?

"Rốt cuộc anh có muốn vào không? Không vào thì anh ở bên ngoài chờ chúng tôi cũng được."

Lão đại đã chạy tới cổng vào thế giới ngầm, sau đó nhìn về Lan Tư Lạc Đặc đang suy ngẫm, hỏi.

Lan Tư Lạc Đặc cắn răng, cuối cùng vẫn nâng bước, cùng đi qua.

Nhiều người như vậy đều không sợ chút nào, anh ta là kỵ sĩ còn sợ hãi như thế, điều này làm cho Lan Tư Lạc Đặc rất khó chịu.

Hơn nữa, anh ta nhận ủy thác của nữ công tước Lị La, bất kể như thế nào cũng phải hoàn thành nhiệm vụ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.