Translator: Wave Literature
Editor: Wave Literature
Phi Không Đĩnh vĩ đại chậm rãi dừng ở bên ngoài Lâm Đông Thành, đây không phải lần đầu tiên Trảo Căn Bảo tới Lâm Đông Thành, nhưng nhìn thành phố ngầm tối đen như mực trước mặt thì trong lòng cậu ta vẫn có chút bồn chồn lo lắng.
Không có cách nào, bối cảnh trò chơi này được làm y như thật.
"Chuẩn bị hạ xuống rồi, giữ ổn định đi!"
Địa Tinh Vưu Đạt, kỹ sư ma năng kiêm người điều khiển Phi Không Đĩnh, hô lớn với mấy trăm người chơi đang ngồi trên Phi Không Đĩnh.
Trảo Căn Bảo khẩn trương bắt lấy thành ghế bên người, những người chơi khác cũng làm động tác tương tự.
Hai ngàn người chơi không phải tất cả đều lên thuyền, mà là do Hạ Lạc Khắc chọn lựa chỉ mấy trăm người, chủ yếu là vì Phi Không Đĩnh không có cách nào chứa nổi hai ngàn người.
Vì sao lại không dùng Truyền Tống Môn trực tiếp đến Lâm Đông Thành ư? Bởi vì sau khi Lâm Đông Thành mất đi ma lực được cung ứng, tất cả Truyền Tống Môn đều không thể sử dụng được nữa rồi.
Các người chơi còn lại sau khi Phi Không Đĩnh hạ cánh, có thể thông qua trang bị phù văn truyền tống trên Phi Không Đĩnh để đến.
Đám người Trảo Căn Bảo bọn họ có thể gọi là quân tiên phong rồi.
Sau khi Phi Không Đĩnh hạ cánh, các người chơi liền lao ra ngoài, sau đó bắt đầu xây dựng căn cứ của mình, đơn giản chỉ là dùng đá vây thành một vòng tròn mà thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/game-thu-mang-ten-thanh-pho-duoi-long-dat/3167973/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.