Về đến hang động Long vui mừng khi thấy hang động vẫn còn nguyên vẹn.Có lẽ nhờ vào lượng mana Long đã bao phủ lúc nãy đã bảo vệ hang không bị sụp đổ.
Vào trong hang động Long nhìn đến Sát Điêu vẫn còn đang cựa quậy trong vỏ trứng mà hắn mệt mỏi nhưng lại có chút khâm phục khi thấy Sát Điêu vẫn kiên trì đấu tranh.
Ngồi lại vách tường Long lấy ra trong túi đồ một thỏi sắt nhỏ.Đây là phần khoáng sản còn sót lại khi hắn chế tạo lò luyện ngọc.Hắn hiện tại muốn vá lại bộ đồ rách nát này.Vốn đây là thứ đồng hành cùng Long suốt hồi ở Tu Tiên Đại Lục nên hắn không muốn bỏ nó đi.
Biến ra trên tay một cuộn chỉ nhỏ được làm từ mana.Dù đã thành thục việc điều khiển mana nhưng Long vẫn không thể nào khéo léo hơn trong việc xỏ chỉ luồng kim.Cứ theo phong tục hắn ngậm đầu chỉ một hồi sau đó căng mắt ra xỏ chỉ.
Một lần hai lần không thành công.Long có chút cục xúc nổi lên trên người một lớp màu đỏ của Cuồng Loạn giáp.Lúc này mới thấy Long là người dễ bị kích động như thế nào.Bàn tay phải của hắn cầm chặt cây kim như muốn nó gãy làm hai tay còn lại thì gồng chặt giữa thẳng sợi chỉ để xỏ kim nhưng đã ba tiếng trôi qua mặt trời lúc này đứng bóng.Nữa ngày trôi qua Long vẫn kiên trì ngồi xỏ kim.Nhưng kết quả thì lại không có gì đáng kể.
Rõ biết thời gian này hắn phải luyện tập để trở nên mạnh mẽ nhưng hắn không phải loại người thích bỏ dỡ giữa trừng.Có thì chỉ là đang lựa thời cơ để dành phần lợi.
Dù lúc Long vẫn kiên trì xỏ kim nhưng lòng hắn sôi trào như lửa đốt.Cuồng Loạn giáp bọc xung quanh người hắn gợn lên những cơn sống từ dưới chân lên đỉnh đầu.Không khí xung quanh hang động cuồn cuộn xoay quanh hắn như lốc xoáy.Quả trứng lúc này bị cơn lốc đánh cho ngã xuống nhưng Sát Điêu bên trong vẫn kiên trì phá vỏ.
Đến đỉnh điểm Long quăng đi cây kim cùng cuộn chỉ miệng hô to cảm thán:
-Thôi dẹp mẹ đi!!!
Cuồng Loạn giáp lúc này nhanh chóng mất đi.Cơn lốc cũng như thế mà dịu dần.Có lẽ giới hạn của hắn đã đến đỉnh điểm.Long lúc này nhìn thấy rằng việc xỏ chỉ quả thực đã kích động đến hắn quá nhiều.Tóc hắn đã có vài cọng đã chuyển sang màu đỏ.
Thở dốc mấy cái do Cuồng Loạn giáp gây ra.Sau đó hắn ngồi xếp chân lại vào thế thiền định.Nhớ lúc trước khi hắn còn được vú nuôi chăm sóc.Lão ta từng có nói với Long rằng tính của hắn dễ trở nên nóng nảy khi bị kích động bởi thế nên đã dạy hắn cách ngồi thiền tịnh tâm.
Lúc đó hắn chỉ nghe rồi bỏ qua không ngồi thiền vì thấy việc đó vô nghĩ.Về sau khi hắn biết được sự thật về thân thế của mình thì mọi thứ xunh quanh hắn như sụp đổ.Kể từ lúc đó hắn khép mình với thế giới bên ngoài còn cái bản tính nóng nảy đã ẩn đi từ lâu.
Nhưng bây thì Long đã có được sức mạnh to lớn bản tính này lại bộc phát dậy.Hắn sợ rằng một ngày nào đó hắn sẽ bị cái bản tính đó lấn át tính cách của hắn bây giờ.Bởi thế nên giờ hắn đành phải ngồi thiền tịnh tâm.
Cách ngồi thiền này khác hoàn toàn so với việc ngồi thiền hồi mana của Long lúc trước.Việc ngồi thiền lúc trước chỉ đơn giản là gia tăng sự cảm nhận nguồn mana được sinh ra trong cơ thể nhờ đó mà mana sản sinh ra ngày một nhiều.Còn việc ngồi thiền lúc này là khiến Long rơi vào trạng thái Tâm Vô Tạp Niệm.Làm đầu óc thông suốt nếu có thể ở đỉnh cao thì chỉ số thông minh sẽ được gia tăng thêm.
Đã không biết bao lâu kể từ khi Long ngồi thiền.Chỉ biết lúc này đầu óc hắn vô cùng thông suốt minh mẫn.Hắn trong lúc ngồi thiền đã vô tình tiến vào vùng ký ức của hắn.
Đó là một hàng dài cánh cửa.Mỗi cánh cửa lại là một màu khác nhau.Trắng có đỏ có xanh có.Những màu sắc này đều tượng chưng cho cảm xúc của Long trong đó.
Ngẩn ngơ một hồi hắn liền thông suốt hiểu ra việc ngồi thiền đã giúp hắn có thể tiến vào vùng ký ức việc này cũng tương tự như lúc hắn cứu Uyên Bích khỏi Cỗ Ngữ Trư.Tò mò một hồi Long quyết định mở những cánh cửa này ra xem.Quả thật là vùng ký ức mọi khoảng khắc đều được lưu trữ tại đây.Từ những việc gần cho đến những việc xa.
Mọi cánh cửa mở ra lại dẫn hắn tới sự hoài niệm vui có buồn có tuy nhiên mọi thứ hắn đều thưởng thức sảng khoái.Bỗng nhiên khi đến khu trước khi có Over Power game thì hắn lại không muốn xem.
Quay đầu lại định bước ra khỏi vùng ký ức thì một tảng kiến thức đi đến Long.Trong đó nói rằng khi con người trải qua Tẩy Cốt thì tinh thần của họ sẽ phải chịu sự thử thách của quá khứ.Ai chẳng biết quá khứ là thứ mà mọi người dù ít hay nhiều đều muốn quên đi chúng phần nào vì đó là những sai lầm hay những sự đau khổ do cuộc đời đem lại.Bởi thế thử thách này thật sự rất khó.
Long lúc này sực nhớ Uyên Bích cũng từng Tẩy Cốt.Và không cần nói cũng biết quá khứ của cô không ai sánh bằng về sự đau khổ.Long như tiếp thêm động lực quay đầu lại phía ký ức lúc nhỏ đi tới mở từng cánh cửa mà thưởng thức.
Thật sự mọi ký ức rất tốt đẹp Long và cả bà vú nuôi đều sống hạnh phúc bên nhau nhưng lý do mọi cánh cửa đều có màu đen là có nguyên nhân.Tất cả những thứ ấy đều là giả dối.Từng lời nói tốt đẹp của bà vú hay những bữa cơm ấm áp tình yêu thương đều là giả dối.
Mọi khi nhìn lại một mảng ký ức thì Long chỉ nhìn thấy sự giả dối kèm sự ngay thơ của Long lúc nhỏ không hề biết gì.
Long lúc này đã đến giới hạn của tinh thần.Quá nhiều sự tiêu cực dồn lấn tâm trí hắn.Thân thể hắn bên ngoài hiện lên sự nhăn mặt khó chịu mồ hôi nhiều vô kể đến ướt cả áo.Mana không kiểm soát mà phun ra bên ngoài không khí xung quanh hang động bây giờ chỉ toàn là mana.
Bên trong lúc này những cánh cửa ký ức nát vụn thành nghìn mảnh ký ức của hắn lúc này liền trở nên trống rỗng như mất trí nhớ.
Ngớ ngẫn chưa hiểu chuyện gì thì hắn chứng kiến thấy những mảnh ký ức bị vỡ gộp lại thành một xà long.Nó lao tới Long như muốn ăn tươi nuốt sống.
Tay hắn rung lẩy bẩy giơ tay lên đỡ mắt thì nhắm tịt lại trong e sợ.Nhưng nhanh chóng sau đó hắn đã mở mắt ra hai tay thu lại đứng thế nghiêm hướng thẳng về phía xà long nói:
-Đến đi ta không sợ ngươi đâu.
Xà long lao tới long có hơi cúi người lại nhưng mắt vẫn mở to nghênh chiến xà long.Xà long lao tới long há to miệng sau đó bay xuyên qua hắn.
Bất ngờ hàng nghìn mảnh ký ức của xà long đi ngang qua Long đều bị hắn hút sạch.
Long kêu lên trong đau đớn cả người đau đến nỗi dũi thẳng ra thân thể hắn hiện lên như một màn chiếu mỗi chỗ lại là một mảnh ký ức riêng biệt.Cả vùng không gian lúc này trở nên trắng xóa không còn thứ gì nữa.
Long lúc này đã trở lại thế giới thực.Mái tóc hắn lúc này có vài cọng đỏ giờ lại biến thành những cọng xanh dương.Nhưng rồi lại ẩn đi màu sắc làm Long không nhận ra.Lớp mana dày đặc xung quanh hang động đã tan dần.
Nhìn ra ngoài thấy trời đã tối Long không chút thay đổi khuôn mặt cảm xúc.Bỗng hắn nghe tiếng thông báo:
-Chúc mừng người chơi đạt đến cảnh giới tâm vô tạp niệm.Mọi cảm xúc của người chơi lúc này đều được người chơi chủ động kiểm soát.
Ánh mắt không chút dao động Long ngồi suy nghĩ một hồi tâm trí hắn lúc này đã thông suốt hơn suy nghĩ cũng rất nhanh chóng.
Bỗng một nụ cười nở trên môi cả người hắn cong lên rồi nhảy bật lên trời.Miệng hắn liên tục nói một mình:
-Ta đã hiểu ra rồi!Thì ra là vậy!Khi ngồi thiền tâm trí sẽ bị thử thách tương tự như chính việc luyện cốt.Để có thể điều khiển được cảm xúc của chính bản thân ta phải vượt qua những ký ức thầm kính nhất với không bất cứ ký ức nào.Thứ tính nóng nảy lúc này đã biến mất!Và quan trọng hơn là..........
Nói xong hắn quay sang nhìn cuộn chỉ cây kim.Cầm lên nhìn chúng một hồi rồi đơn giản động tác xỏ chúng qua đơn giản.Hắn vui mừng nhảy đỏng lên như con nít.Dù cảm xúc đã được điều khiển nhưng hắn vẫn chỉ muốn như lúc trước nên hắn không tác động gì đến cảm xúc của hắn lúc này cả.Tối hôm đó liên tiếp hai thông báo vang lên:
-Chúc mừng người chơi trở thành Thủ Công sư.
-Chúc mừng người chơi vừa hoàn thành việc chỉnh sửa y phục phẩm chất Thần cấp.Thăng người chơi lên nhất tinh cảnh giới.Ban thưởng một Bán Nguyệt Trâm.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]