Chương 04. Động cơ
Tác giả: Thân Sĩ Giả
Chuyển ngữ: Diệp Trà (bachdieptra.wordpress.com)
-
Con người cũng như thân cây vậy. Hễ càng muốn vươn đến những cõi miền cao thẳm rạng rỡ, thì những cội rễ càng phải bám sâu vào lòng đất, vào bóng tối và vào sâu thẳm, bám sâu vào sự xấu ác!
(Trích "Zarathustra đã nói như thế" – Friedrich Wilhelm Nietzsche, NXB Nhã Nam (2014),Dịch giả Trần Xuân Kiêm)
Nếu không phải bị mẹ lừa gạt báo danh vào một tiết mục diễn kịch, Ngụy Tử Hư sẽ không biết đến mùi vị này.
Đứng dưới ánh đèn sân khấu, là trung tâm được tất cả ánh mắt hướng vào, hắn giấu mình bên trong một nhân vật giả tạo, bước lên đóng kịch để lấy lòng khán giả. Hắn nhất định rất có thiên phú, chỉ bằng vài câu bịa đặt đã có thể thu được từng tràng vỗ tay và hò reo không dứt. Khi buổi biểu diễn kết thúc, rất nhiều người lớn đi tới, khen hắn diễn giỏi, tán thưởng sự nỗ lực của hắn. Mẹ vô cùng tự hào, bà nâng khuôn mặt nhỏ của Ngụy Tử Hư nói:
"Con là giỏi nhất, so với con những đứa trẻ khác đều kém xa."
Dĩ nhiên rồi. Bởi vì chúng nó quá thành thực, phô bày tất cả của bản thân, không thèm giữ lại chút nào. Vì vậy Ngụy Tử Hư phát hiện, đóng vai người khác, so với đóng vai chính mình, có thể khiến hắn nhận được càng nhiều khen ngợi.
Trẻ con muốn được người lớn khen, là một chuyện rất bình thường không phải sao?
Rất bình thường mà thôi.
–
Một buổi sáng trôi qua. Mọi người thăm dò khắp trong ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/game-show-chet-choc-ten-dien-xinh-dep/235440/chuong-04.html