Dịch Chí Duy khoác tay cô đi về phía Giản Tử Tuấn, Giản Tử Tuấn từ rất xa đã mỉm cười: “Chào buổi sáng, anh Dịch.” 
“Chào, anh Giản.” 
Hai người đều rất khách sáo. Tuy đối đầu gay gắt tranh giành quyếtliệt, nhưng vẫn cứ vô cùng niềm nở. Dịch Chí Duy nói: “Ít khi thấy anhđến chơi, hôm nay sao lại có hứng đến đánh vài ván thế.” 
“Gần đây phổi có chút vấn đề, bác sỹ dặn dò tôi phải hít thở nhiều không khí trong lành, cho nên liền đến.” 
Hai người nhìn nhau cười, Dịch Chí Duy nói: “Lời của mấy bác sỹ đó, một câu cũng không được nghe. Không phải là bảo anh kiêng thuốc rượu, thìbảo anh ít thức đêm, toàn đưa ra mấy kiến nghị không thể.” 
Giản Tử Tuấn nhẫn nhịn đến lúc đó, cuối cùng vẫn không kiềm được, nhìn vềphía Phó Thánh Hâm, cô cười xinh đẹp, yểu điệu dịu dàng dựa vào bên cạnh Dịch Chí Duy. Dịch Chí Duy liền nói: “Nghe nói hai người có quan hệ đãnhiều đời, vậy không cần tôi giới thiệu nữa.” 
Phó Thánh Hâm đưa tay ra: “Anh Giản, rất vui được gặp anh.” Ngay cả bản thân cô cũng ngạc nhiên, không ngờ có thể nói ra câu đó một cách bình tĩnh như vậy ungdung như vậy. 
Còn Giản Tử Tuấn cũng thong dong như thế, nói: “Cô Phó, tôi cũng rất vui.” 
Quay người đi về phòng ăn, Phó Thánh Hâm mới thở dài một tiếng. 
“Đừng thở dài, hôm nay có thể cho em 95 điểm, biểu hiện tương đối tốt.” Dường như khẩu vị của anh rất tốt, ăn sáng cũng ăn rất ngon miệng, “Mấy ngày không gặp, em không thụt lùi, ngược lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-rach/206854/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.