Cô ưỡn ưỡn lưng, bàn tay theo tiềm thức đưa về phía điện thoại. Một dãysố quá đỗi quen thuộc ngứa ngáy trên đầu ngón tay. Nỗi đau khắc khoảilại trào lên, cô thật sự muốn phát điên! Mối thù giết cha, không đợitrời chung!
Có tiếng gõ cửa cốc cốc nho nhỏ vang lên, là Bà Lý.Dáng vẻ bà mệt mỏi, khóe mắt đỏ đỏ. Dù gì bà cũng là thư ký của cha gần10 năm, tình cảm không phải là nhạt. Mấy ngày nay cũng đã vất vả vì cô,dùng hết sức lực để nghĩ cách cùng cô, nhớ lại những quan hệ có thể cầucứu. Dù là chỉ có một chút hy vọng, bà đều tìm ra rồi nói cho cô biết.
“Cô Phó, tan ca rồi.”
“Ồ, bác về trước đi. Cháu muốn ở lại thêm lúc nữa.”
“Cô Phó…….”Bà Lý vẫn muốn nói tiếp, cuối cùng chỉ than một tiếng, nói:“Vậy cô cũng phải về nhà sớm một chút, ngày mai còn phải đi làm đấy!”
Bà Lý đi rồi, căn phòng lại yên tĩnh trở lại, yên tĩnh đến mức giốngnhư ngôi mộ. Cô ngồi xuống ghế sô pha, đây là vị trí cũ của cô, lúc nhỏđùa nghịch mệt rồi thường thường ngủ trên chiếc chiếu hoa sen này, lúctỉnh dậy trên người luôn đắp chiếc áo vét của cha……
Cô đứng dậy, gọi điện cho giám đốc Thái: “Chúng ta còn cách nào không?”
Giám đốc Thái không nói, cô cũng biết bản thân mình đang đứng trên vách đá cheo leo, vốn dĩ sớm đã không còn đường để đi, nhưng vẫn muốn hỏithêm lần nữa.
“Giúp tôi liên lạc với Giản Tử Tuấn, tôi đi nói chuyện với anh ta.”
Giám đốc Thái sững sờ một lát, mới nói: “Được.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-rach/206840/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.