Họ thật sự chạy đến siêu thị mua thức ăn, cả siêu thị chỉ có hai ngườibọn họ, nhưng anh đẩy xe để đồ, cô đặt từng đồ vào trong. Cà chua, nhoMỹ, đu đủ, cải xanh, xà lách, trứng gà, thịt bò, thịt nạc…….giống như là họ phải làm cả một bữa tiệc vậy.
Nhân viên bảo vệ siêu thị kinhngạc nhìn hai người bọn họ, hai người phì cười, lúc tính tiền người thutiền cũng trố mắt nhìn: “Ngài…..Dịch?”
Anh là người nổi tiếng, haingày nay lại là nhân vật tin tức nóng, ngay cả người thu ngân cũng biếtanh. Anh nghiêm chỉnh nói: “Ồ, cô biết tôi sao? Vậy có thể giảm 20% đúng không?”
Ra khỏi siêu thị, vứt túi lớn túi nhỏ lên xe, nghĩ đếnkhuôn mặt sừng sờ của mấy người nhân viên siêu thị đó, hai người khôngkiềm được lại cười, Dịch Chí Duy cười nói: “Họ nhất định nghĩ rằng haingười này là hai kẻ điên!”
Cô cười đến mức cúi người xuống, chỉdùng ngón tay chỉ sau lưng anh, anh quay đầu lại nhìn, cửa siêu thị chầm chậm hạ xuống, trên lớp sơn màu xanh, dùng màu bạc vẽ lên biểu tượng rõ ràng mà hai người quã đối quen thuộc. Phía duới là một hàng chữ màuvàng nhạt: “Siêu thị số một Trung Sơn hệ thống siêu thị Giai Cù,” nhấpnháy trong màn đêm. Chẳng trách mấy người vừa nãy trong siêu thị lại códáng vẻ như gặp ma. Anh xị mặt xuống: “Cười cái gì? Em còn cười! Têntuổi lẫy lừng của anh, hình tượng đẹp đẽ của anh, anh sáng suốt uy vũtrong mắt cấp dưới, đã bị em hủy hoại hết rồi!” Vẫn chưa nói xong, bảnthân anh không kiềm được cười lớn.
Có thể lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-rach/1257610/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.