Cuối cùng anh bỏ đi, cảm giác mệt mỏi kiệt sức lại quay lại, cô yếu ớttựa nằm trên giường, điện thoại reo lên, cô không muốn nghe, tiếngchuông liền cứ reo lên ở đó: reng reng….reng reng……
Cô không chịuđược, cuối cùng vẫn nhấc lên, lại là giám đốc Thái. Ông sớm đã từ chứckhông làm nữa, có thể gọi điện đến cô thật sự bất ngờ, giám đốc Tháinói: “Cô Phó, hôm nay họ dẫn Hách Thúc về Đài Bắc.”
Cô có chút tinh thần: “Vậy sao? Đây thật là một tin tức tốt, có lẽ phía cảnh sát có thể điều tra ra tung tích của số tiền.”
Giám đốc Thái xung phong nhận đưa cô đi gặp Hách Thúc. Trong lần thẩmvấn đầu tiên ông ta đã thừa nhận bị người khác xúi giục cho nên trắngtrợn chuyển đổi công quỹ, còn về ai là người sai khiến, số tiền lớn chảy về đâu, ông ta lại không chịu nói. Phó Thánh Hâm tự mình gặp ông ta,ông ta cũng chỉ nói: “Cô Phó, tôi có lỗi với chủ tịch, nhưng…..tôi tuyệt đối không thể nói ra, thế lức của đối phương quá lớn, tôi còn có vợ con cha mẹ.”
Phó Thánh Hâm hỏi: “Là Phú Thăng đúng không? Có phải là Phú Thăng không?”
Ông im lặng không nói. Luật sư ở bên cạnh tận tụy với công việc nói với cô: “Cô Phó, cô không thể hỏi ông ta như vậy, phía cảnh sát sẽ nghi ngờ cô xúi bẩy nhân chứng. Phú Thăng chỉ là từ chối yêu cầu kéo dài hạn vay của Hoa Vũ, từ đó trực tiếp dẫn đến Hoa Vũ cận kề nguy cơ phá sản,nhưng cô cũng không có lý do hoài nghi họ sai khiến Hách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-rach/1257608/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.