Cuối cùng họ đáp máy bay về Đài Bắc. Vừa lên máy bay liền gặp Giản TửTuấn, anh và họ đi cùng một chuyến bay về. Cô hơi nghi ngờ có phải làanh cố ý không, bởi vì rất dễ để tra được số chuyến bay họ đặt ở bàntiếp tân. Nhưng cố ý thì sao, tuy ở trên cùng một chiếc máy bay, anhcũng không thể nói chuyện với cô. Dịch Chí Duy cũng nhìn thấy Giản TửTuấn, họ vẫn chào hỏi thân thiết như cũ, hàn huyên mấy câu, rồi cũng tạm biệt. Cô tiện tay lấy một tờ báo xem, là báo “Tin Tức Đài Bắc”, rời xathành phố này lâu như vậy, nhìn những hàng chữ quen thuộc hơi vất vả. Cô không ở thành phố này mười mấy ngày, nhưng Đài Bắc vẫn là Đài Bắc,trong bản tin địa phương, hôn sự tang lễ gả vợ cưới chồng, sinh lão bệnh tử. Hải Tố vẫn đang kiện ở tòa án, đài truyền hình vẫn đang phát mấy bộ phim đau thương vô vị, sự cố giao thông tại đường Trung Sơn, bên ngoàiSong Thê một tòa nhà ở bị sụp….. 
Kỳ nghỉ Nhật Bản giống như làđộng phủ thần tiên, cô sống nhưng ngày tự tại không lo đến việc hồngtrần, nhưng bây giờ vừa lên máy bay, những chuyện vụn vặt cỏn con củathành phố này, đập vào mặt, khói lửa nhân gian táp vào mặt. Cô lại trởvề rồi. 
Ánh nắng của Đài Bắc và Tokyo thật sự cũng chẳng có gìkhác nhau mấy, lúc cô đi ra sân bay trong lòng nghĩ như vậy. Lái xe xách hành lý ở phía sau, cô và Dịch Chí Duy đều vẫn mặc quần áo đi nghỉ, hai người đều đeo kính đen che mặt, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-rach/1257582/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.