Dường như câu hỏi của cô có phần hơi bất ngờ, Triết Viễn ngẩn ra một lúc sau đó không ngại ngùng mà đáp:
"Đó là chuyện sau này tôi không nói trước được. Nhưng mà hiện tại cô ấy là người yêu của tôi. Là người trải qua cùng tôi cả tuổi thơ và thanh xuân. Đồng thời cũng là người xứng đáng để đi bên cạnh tôi nhất lúc này".
"Xứng đáng đi bên cạnh anh".
Tuyết Hoa bất giác lặp lại câu nói vừa rồi của anh. Dường như có lưỡi dao vậy, đâm vào cô. Quả thật anh nói không sai, xét tới mọi thứ cô dường như không có cửa để so sánh. Nhưng tại sao nghe câu trả lời chắc nịch từ miệng anh phát ra lại khiến cô đau đến thế cơ chứ. Đúng là hiện tại cô không xứng, cả sau này cũng sẽ không bao giờ có cơ hội nữa.
"Sao vậy? Nghe chuyện này từ ai à?"
Triết Viễn hỏi tiếp, tình cảnh lúc này cô cũng không biết mở lời thế nào. Câu trả lời khi nãy của anh dường như có sức nặng quá lớn, nó lấn át tất cả sự can đảm lúc nãy và cả câu từ cô đã chuẩn bị khi bước vào đây. Nhưng cô vẫn cố nở nụ cười thật tươi mà xem như không có chuyện gì mà nói:
"Chỉ là cảm thấy hai người rất đẹp đôi thôi. Nếu bác sĩ Bạch xinh như vậy lại chưa có người yêu thì tôi không ngại giới thiệu anh trai mình cho cô ấy đâu".
"Ừm".
Triết Viễn không chú ý đến biểu cảm của Tuyết Hoa lúc này. Cô gắng gượng nói ra những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-nham-noi-tuong-tu/3718683/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.