Trên đường hồi phủ, mọi chuyện yên ắng, không một gợn sóng.
Nhưng việc Cẩm Y Vệ hộ tống Tần Trì về nhà rất nhanh đã lan đến tai các phủ lớn.
…
Phủ Viên Thượng thư – Thư phòng.
Hôm nay tâm trạng Viên Thượng thư cực kỳ sảng khoái, đang cùng đám mưu sĩ bàn chuyện triều đình.
“Hôm nay Tần Kỳ An đắc tội với quá nửa triều đình, sau này dù ta không ra tay, hắn cũng chẳng thể đi xa được.”
Một mưu sĩ ngồi gần nhất khẽ cười:
“Đại nhân, bệ hạ để Cẩm Y Vệ hộ tống Tần Kỳ An, cũng là ngầm cảnh cáo kẻ trong bóng tối rằng — Tần Kỳ An hiện đang được Thánh Thượng bảo vệ. Trong thời gian ngắn, chẳng ai dám động vào hắn đâu.”
Lời ấy vừa dứt, các mưu sĩ khác đều gật đầu tán thành.
Song vẫn có kẻ thấp giọng hỏi:
“Liệu có ai dám liều mạng, làm càn một phen chăng?”
Lại có người đáp, giọng mang vẻ cao thâm:
“E là không đâu. Giờ tình thế của Tần Kỳ An thế này, nói lớn thì đúng là đắc tội với hơn nửa triều đình. Nhưng chính vì quá nhiều người ghét hắn, lại thành lợi thế. Ai cũng muốn người khác ra tay trước. Ngươi chờ ta, ta chờ ngươi… Lâu dần, người hưởng lợi rốt cuộc lại là hắn.”
Nghe vậy, nụ cười trên môi Viên Thượng thư dần tắt.
Đừng nói người khác, ngay cả ông ta vừa rồi cũng mang tâm lý y hệt — nghĩ rằng mình không cần động thủ, tự nhiên sẽ có kẻ thay mình trừ họa.
Ngay đến ông ta còn muốn mượn đao giết người, huống chi kẻ khác? Nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4856766/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.