“Nương tử hoài nghi đúng lắm, công tử nhà quyền quý nào chẳng tiêu tiền như rác? Hắn keo kiệt đến vậy, sao có thể xem là kẻ ăn chơi được?”
Tần Trì cũng cảm thấy Dương Ứng Vinh có điều bất ổn.
Lại nghĩ đến việc người này đi làm việc ở Ngũ Thành Binh Mã Ty, hắn bèn bổ sung: “Ta sẽ bảo Hồng thúc tra xét lại hắn lần nữa.”
“Vậy làm phiền tướng công rồi.”
Tống Cẩm thu tay về, ngồi xuống ghế bên cạnh, tiện tay rút một quyển sách trên giá,
“Những năm qua ta vẫn sai người theo dõi đám chi tộc nhà Dương. Cũng có vài chuyện mờ ám, song từng chuyện riêng lẻ đều chẳng đụng đến được Dương thị bản gia; cho dù tất cả phơi bày ra ngoài, cũng chẳng thể làm tổn hại đến Dương các lão. Nhất là như nhà Viên gia, hoàng thượng còn có thể giữ lại, đến lượt Dương các lão e cũng chẳng khác là bao.”
“Trừ phi khiến bệ hạ biết được Dương gia đã tính kế với người.”
Tần Trì bưng chén canh ngân nhĩ lên nhấp một ngụm,
“Canh này mát lạnh, là đã ướp đá sao?”
“Làm gì có đá, chỉ là ngâm xuống giếng cho mát thôi.”
Tống Cẩm đáp, trong đầu lại chợt nghĩ đến khả năng khiến Minh Thành đế biết rõ chân tướng, “Hồng thúc bên kia có chứng cứ gì không?”
Tần Trì lắc đầu, “Ta đã hỏi, không có.”
Tin tức trong cung do mật thám đưa ra chỉ là mảnh giấy nhỏ, xem xong liền hủy theo lệ.
Tống Cẩm thoáng hiện vẻ tiếc nuối, “Vậy đành để đó đã.”
Rồi nàng cúi đầu lật mở quyển tạp ký trong tay.
Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4856755/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.