Sau khi người của Lễ Bộ rời đi, y phục và mũ miện đặt trong sảnh được Tần Bát kiểm tra cẩn thận, không phát hiện điều gì khác thường, lại giao cho Lão Lý đầu xem lại một lượt nữa, rồi mới để Tần Trì thử mặc.
Nếu có chỗ nào không vừa, vẫn kịp sửa lại.
Một bên là quan ấn và nha bài.
Nha bài, tức là thẻ ngà đeo bên hông, dáng dài hình chữ nhật, đầu trên uốn cong, phần đỉnh khắc vân mây “như ý”, giữa có khoét lỗ để xỏ dây buộc.
Một mặt của nha bài khắc chữ “văn” – nghĩa là quan văn; mặt kia khắc chìm bốn hàng chữ, đọc liền là:
“Triều tham quan huyền đái thử bài, vô bài giả y luật luận tội. Tá giả cập tá dữ giả tội đồng. Xuất kinh bất dụng.”
Ý rằng: “Quan vào triều phải đeo thẻ này, kẻ không có sẽ bị xử theo luật. Người mượn và cho mượn đều bị tội như nhau. Khi ra khỏi kinh thành, không được dùng.”
Nha bài là vật chứng minh thân phận, cũng là tín vật ra vào cung môn, phòng kẻ gian trá.
“Công tử, ngày mai có định vào triều không? Nghe nói mai là đại triều hội đó.”
Lão Lý đầu hớn hở hỏi.
Tần Trì liếc hắn một cái:
“Quan chức của Hàn Lâm Viện không cần vào triều.”
Lời vừa dứt, Lão Lý đầu sững sờ.
Bao năm qua, Tần Trì vẫn mang nỗi áy náy với Tống Cẩm.
Ngày ấy hắn đã hứa sẽ giúp nàng tìm thân nhân, thế mà đến nay vẫn chưa tìm được; rốt cuộc lại là nàng tự mình đi Phúc Châu để dò hỏi.
Tần Trì lại hỏi:
“Chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4856748/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.