Tần Trì ở biệt viện suối nước nóng ba ngày.
Đến ngày thứ tư, hắn theo như ước định, cùng Mạnh Khánh Thụy hội hợp tại Từ Quang Tự.
“Nhạc Nghiêm thế nào rồi?” — Tần Trì hỏi.
Mạnh Khánh Thụy chỉ tay về phía đình ngắm cảnh không xa, nói:
“Ở đằng kia kìa, đang cùng mấy người bạn mới quen chơi cờ. Mấy ngày nay y dậy rất sớm, leo núi ngắm Hoàng Sơn kỳ tùng và biển mây, nỗi phiền vì trượt bảng đã sớm tan đi cả rồi.”
“Vài người kia là ai vậy?”
Tần Trì không nhận ra họ.
Mạnh Khánh Thụy cười toét miệng:
“Là những tú tài trượt bảng đến Hoàng Sơn tiêu sầu, cũng giống ta và Nhạc Nghiêm thôi. Thân ở trong núi sâu, mây mù che lối, đoạn tuyệt phiền não nhân gian.”
Tần Trì cười khẽ:
“Ngươi cùng Phật hữu duyên đấy.”
Mạnh Khánh Thụy trừng mắt:
“Cha ta bảo, ma thấy ta thì sầu, Phật thấy ta lại lo.”
“Hahahaha…”
Cả hai cùng bật cười.
Một lát sau, họ đã bước đến đình ngắm cảnh.
Nhạc Nghiêm thấy Tần Trì đến, vội vàng đứng dậy chào hỏi, lại giới thiệu những người khác để hai bên làm quen.
Cùng là kẻ đọc sách, nên chẳng thiếu đề tài hàn huyên.
Sau cùng, mọi người hỏi Tần Trì năm tới có tham gia hội thí không, hắn đáp sẽ đi, rồi lại hỏi khi nào hắn định lên kinh.
“Nếu không có gì gấp, đợi qua năm mới rồi đi.”
Tần Trì muốn cùng người nhà đón Tết.
Theo kế hoạch của hắn, sau này những ngày nhàn hạ thế này sẽ chẳng còn nhiều, nên còn có thể ở bên gia quyến được ngày nào hay ngày ấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4856716/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.