Tần Minh Tùng bước ra khỏi phòng của Bạch Thúy Vi, ở trước đại sảnh trông thấy Tần Trì.
“Đại lang đến rồi sao?”
“Phải, nghe nói tiểu thúc đã về, ta mới tới. Trước đây ta từng nói, chừng nào việc này chưa được giải quyết, chừng đó ta sẽ không bước chân vào đại trạch này.”
Tần Trì theo Tần Minh Tùng vào trong sảnh, khẽ vén áo ngồi xuống, dáng vẻ ung dung quý nhã, “Hôm nay đến đây, chính là để giải quyết chuyện ấy.”
Về chuyện gì ư? Tần Minh Tùng trước kia không biết, giờ đã hiểu rõ. Ngay cả chính hắn ta cũng không thể ngờ, Bạch Thúy Vi lại có thể làm ra chuyện tổn hại đứa con trong bụng.
“Từ xa trở về, bụi đường chưa kịp rửa, đến ngụm nước nóng ta còn chưa uống, Đại lang có thể để ta chậm lại đôi chút được chăng?” Tần Minh Tùng nhất thời không biết nên xử lý thế nào, cần thêm chút thời gian để suy nghĩ.
Lúc ấy, tỳ phụ dâng trà lên, một chén đặt trước Tần Minh Tùng, chén kia để bên bàn cạnh Tần Trì.
Ngón tay thon dài trắng trẻo của Tần Trì nâng nắp chén, liếc qua, trà mới pha, lá vẫn nổi lềnh bềnh trên mặt nước; hắn dùng nắp nhẹ nhàng khuấy, khiến lá trà xoay đều trong nước, hương vị trên dưới hòa quyện, rồi mới nâng chén nhấp một ngụm.
protected text
Tần Minh Tùng cầm chén lên nhìn thoáng qua: “Đây là lễ vật năm ngoái người ta biếu, Đại lang không nhận ra sao?”
“Không rõ lắm, dù sao cũng đã phân gia, nhà ta chẳng được chia phần nào.”
Lời vừa dứt, Tần lão đầu đang bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4856654/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.