Lý thị đi trên con đường về tiểu gia, bước chân nhẹ nhàng chưa từng có.
Tống Cẩm nhận ra tâm trạng của bà hôm nay rất tốt, nghĩ cũng phải thôi — sống cùng lão Lưu thị thêm ngày nào, e rằng lại ngắn thọ thêm mấy năm.
Về đến nhà nhỏ, Tống Cẩm định tiếp tục giúp Lý thị thu dọn.
“Ở nhà thì chẳng cần con làm đâu, đi xem Hổ Tử với Nữu Nữu thế nào rồi.” Lý thị thúc giục nàng đi xem hai đứa nhỏ.
Tống Cẩm quả thực cũng thấy nhớ, “Vậy con bảo Hoàng bà tử đến giúp nương thu dọn nhé?”
“Được được.”
Lý thị đáp liền, Tống Cẩm bèn rời khỏi phòng.
Hai đứa song sinh có phòng riêng, trời đông giá rét nên phần lớn thời gian chúng đều chơi trong nhà. Khi trước Tống Cẩm và Lý thị đến lão trạch, vẫn là do Tiểu Ngọc trông nom bọn trẻ.
Tống Cẩm thấy Hoàng bà tử liền bảo bà sang giúp Lý thị dọn dẹp.
Hoàng bà tử nhận lời, rồi cung kính nói: “Phu nhân, vừa rồi có người gửi cho người một phong thư, nô tỳ đã để trên bàn trang điểm trong phòng của người.”
“Được, ta biết rồi.”
Tống Cẩm thoáng ngạc nhiên — giờ này ai lại gửi thư cho nàng chứ? Đứng trong hành lang, nghe tiếng cười khúc khích từ phòng của hai đứa nhỏ vọng ra, hiển nhiên bọn trẻ đang chơi rất vui.
Ban đầu Tống Cẩm định qua đó, nhưng nghĩ đến bức thư, nàng lại quay về phòng mình.
Trên bàn trang điểm, một phong thư đặt rất rõ ràng, ai bước vào cũng có thể thấy ngay.
Trên phong bì viết: “Tống Cẩm thân khải.”
Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4846495/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.