Đứa nhỏ trong lòng reo vui, tay chân khua khoắng, miệng bi bô “y y a a”, hai bàn tay nhỏ xíu mở ra, cả người nghiêng về phía Tống Cẩm — rõ ràng là muốn mẫu thân bế.
Tống Cẩm đón lấy tiểu nữ nhi từ tay Tần Trì.
Tần Trì đưa ngón tay khẽ chọc nhẹ vào chóp mũi con gái, nửa cười nửa mắng: “Con nha đầu nhỏ vô lương tâm, có cha đây còn chưa đủ, nhất định phải tìm nương mới được sao?”
“Khà khà…”
Nữu Nữu vui sướng cười khanh khách, âm thanh trong trẻo.
Tống Cẩm đang định trêu con thêm mấy câu thì phát hiện dưới chân mình lại có thêm một cục bột trắng mềm mềm. Nàng cúi đầu nhìn: “Ồ, Hổ Tử biết bò rồi à, lại còn bò nhanh thế này?”
“Ya ya.”
Hổ Tử hăng hái muốn bò đến bám lên người Tống Cẩm.
Đứa nhỏ này khi cười lộ ra hai lúm đồng tiền nhỏ, mới biết bò chưa lâu mà đã cực kỳ hiếu động.
Tần Trì chọc ghẹo: “Thằng nhóc này có tố chất của một tiểu ma vương rồi.”
Lý thị bật cười: “Mọi người đều bảo tính nết giống tổ phụ nó đấy.”
Bà vừa cười vừa nhấc Hổ Tử lên, cũng đặt luôn vào lòng Tống Cẩm: “Không thể thiên vị, đều phải được nương bế một lượt.”
Hai tiểu oa nhi một trái một phải nằm trong tay Tống Cẩm, ban đầu còn ngoan ngoãn, chẳng bao lâu sau liền chen lấn, đẩy qua đẩy lại, như đang tranh lãnh thổ.
Người lớn nhìn cảnh ấy đều cười nghiêng ngả.
Tiểu viện của Tần Trì tràn đầy tiếng cười, hòa thuận vui vẻ.
Trái lại, không khí bên lão trạch lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4846489/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.