Tống Cẩm đi dọc hành lang, còn chưa rẽ về hậu viện thì Tiểu Lưu thị đã theo sát đến nơi.
“Đại lang tức phụ, ngươi biết chưa?”
Chỉ nghe một câu mở đầu ấy, Tống Cẩm lập tức hiểu ngay — hẳn là có chuyện muốn nói.
Nàng thuận miệng hỏi: “Lại có chuyện gì xảy ra vậy?”
Tiểu Lưu thị vốn là người nhiều miệng.
Kẻ nhiều miệng chưa hẳn không biết nhiều lời là xấu, chỉ là trong lòng có chuyện thì khó mà nhịn nổi, càng giấu lại càng thấy ngứa ngáy khó chịu.
Chẳng mấy chốc, Tống Cẩm đã chắt lọc được thông tin hữu ích từ chuỗi lời kể lể của Tiểu Lưu thị.
Hóa ra chuyện hôm nay ầm ĩ lên, căn nguyên lại chẳng phải do Tống Tú.
Mà là do lão Lưu thị nghe tin Bạch Thúy Vi mang thai, liền than vãn rằng Bạch Thúy Vi chẳng chịu làm thiếp, lại còn lo cháu nội chưa ra đời của mình phải chịu cảnh lưu lạc bên ngoài, bèn bảo Tần lão đầu nghĩ cách.
Hai người đang nói chuyện thì vô tình bị Tống Tú nghe được.
Tần lão đầu còn chưa kịp nghĩ ra cách gì, Tống Tú đã tự mình bày mưu — bảo họ cứ nạp người ta vào cửa là xong!
“Ấy dà, theo ta thấy, Tứ đệ muội không nên chủ động đề nghị để tiểu thúc nạp người ta vào cửa. Dễ dãi như thế, lại để người ta vừa vào đã mang thai, sau này thì còn ra gì nữa?”
Tiểu Lưu thị nói câu này, tuy mang giọng điệu quê mùa, nhưng thật ra cũng là nghĩ cho Tống Tú.
Phận chính thê vốn dĩ luôn khinh thường thiếp thất. Dù nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4846480/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.