Tống Cẩm ngửi nhẹ đùi gà, rồi cắn xuống một miếng thịt, hỏi: “Chàng về từ khi nào?”
“Vừa mới về tới nơi thôi.”
Tần Trì vừa ăn gà quay vừa đáp, “Cả nửa ngày chưa ăn gì, món này xem như cứu mạng ta rồi.”
Tống Cẩm nghe thế, lại kín đáo quan sát — quả nhiên thấy áo quần hắn nhăn nhúm, dáng vẻ mệt mỏi, rõ ràng là từ đường xa trở về. “Thân thể chàng chịu được không?”
Tần Trì tựa hẳn vào người nàng, nghe nàng nói vậy, nửa thân liền nghiêng hẳn về phía nàng, “Chỉ là hơi buồn ngủ, muốn chợp mắt một lát thôi.”
Tống Cẩm mơ hồ cảm thấy Tần Trì có điều khác lạ.
Trước khi rời nhà đi du học, hắn là người quy củ, ôn hòa; nay trở về, lại thêm chút phóng túng, tuy lời nói hành động đều tự nhiên, thần sắc cũng bình thản, song vẫn khiến nàng cảm thấy khác thường.
Sự thay đổi ấy khiến Tống Cẩm hơi không quen, để che giấu cảm giác lạ lẫm ấy, nàng vội hỏi sang chuyện khác: “Tướng công có biết tin cữu cữu có thể đang bệnh nặng chăng?”
Thân thể Tần Trì khẽ khựng, chỉ trong chốc lát lại trở lại bình thường, “Ta chính là nhận được tin ấy nên mới vội vàng quay về. Trước đó ta từng đến thăm cữu cữu, Thái y nói nếu có thể tìm được Phụ tử do lão Lưu ở huyện Nam Xương bào chế, có lẽ còn giữ lại được một đường sinh cơ. Tiếc rằng hai năm trước nhà họ Lưu gặp biến, ông ấy cũng không rõ tung tích.”
Dẫu là phương thuốc quý giá đến đâu, nếu thiếu dược liệu tinh chuẩn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4846461/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.