“Lung di, người với Hình thúc có muốn thu mấy đồ đệ không?”
Tống Cẩm thẳng thắn hỏi.
Ngân Lung hiểu ý, mỉm cười nói: “Tiểu tiểu thư muốn bồi dưỡng đại sư phụ?”
Tống Cẩm khẽ lắc đầu: “Muốn thành đại sư phụ, không mười năm hai mươi năm e là không thể. Ta chỉ muốn nhanh chóng dạy ra vài người có thể dùng được thôi.”
Lời ấy khiến Ngân Lung có chút không hiểu.
Tống Cẩm lại nói thêm: “Ta không cần họ phải học hết thảy các nghề, chỉ cần mỗi người tinh thông một hai món là đủ.”
Người mới học muốn thông hiểu mọi tri thức là điều khó.
Nhưng nếu chuyên tâm vào một hai loại dược liệu cùng phép bào chế của chúng thì lại dễ hơn nhiều.
Bào chế dược liệu vốn là một nghề sâu rộng, chẳng phải chỉ cần biết các bước quy trình là có thể thành sư phụ.
Muốn thật sự tinh tường trong nghề này, thực hành mới là trọng yếu.
Để mỗi học đồ mỗi ngày chỉ chuyên luyện một hai loại, tay nghề nhất định sẽ ngày một thuần thục.
Luyện chừng một hai tháng, tự nhiên sẽ thành thạo.
Lại thêm phân công rạch ròi, sau này còn tránh được cạnh tranh không cần thiết.
Ngân Lung thấy chủ ý này rất hay, lập tức quyết định làm theo.
Bèn gọi các dược đồng trong tiệm tới.
Trực tiếp hỏi xem bọn chúng có muốn làm học đồ không.
Cộng lại có tám dược đồng.
Nhỏ nhất tám tuổi, lớn nhất mười ba.
Nghe nói có thể học nghề bào chế dược liệu, sau khi ra nghề còn có thể tăng tiền công, từng đứa đều cảm kích nhìn Tống Cẩm.
Tống Cẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4846394/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.