Đêm khuya, tĩnh mịch vô cùng.
Trong phòng của Đại phòng Tần gia, đèn vẫn chưa tắt.
Tống Cẩm vẫn chưa đợi được Tần Trì trở về.
Nàng nhẹ bước đi đến cửa, qua khe cửa hẹp, khẽ nhìn ra ngoài — khi thấy hai bóng người ngoài sân, tay đang đặt trên then cửa bỗng khựng lại.
Người bên ngoài là Tần Trì cùng Cảnh đại phu.
Giọng nói hai người rất nhỏ, Tống Cẩm nghe không rõ, song ánh mắt cung kính, khiêm nhường của Cảnh đại phu trước mặt Tần Trì, nàng thấy rõ mồn một.
Lúc này, Tần Trì tựa như một ngọn núi cao sừng sững, kiên định không thể lay chuyển, lại như ẩn chứa sức mạnh vô tận khiến người khác phải kính sợ. Đôi mắt vốn hiền hòa, nay dường như thẳm sâu, như thể có thể nhìn thấu lòng người.
Khóe môi hắn vẫn giữ nụ cười nhàn nhạt kia, điềm tĩnh mà tự tin…
Có đôi điều, càng nghĩ càng thấy không ổn, càng không nên suy xét kỹ.
Tống Cẩm mơ hồ đoán rằng Tần Trì có bí mật, song bí mật ấy dường như vượt xa tưởng tượng của nàng, khiến nàng không khỏi nhớ lại những khác thường khi lần đầu gặp hắn.
Không chỉ Tống Cẩm không hoàn toàn tin Tần Trì, mà Tần Trì cũng chưa từng thật lòng tin nàng.
Lúc này, Tống Cẩm mới nhận ra rõ ràng — tuy hai người là phu thê, kỳ thực chỉ là cùng chung sống vì duyên phận, giữ lễ mà đối đãi, lòng đề phòng vẫn chẳng giảm. Nàng vốn định hỏi hắn xem giữa hắn và Tần Minh Tùng rốt cuộc có hiềm khích gì, nhưng nghĩ kỹ lại thì không ổn, đó chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4846388/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.