Phủ Huệ Châu, huyện Điệp.
Đêm đã khuya, phố phường yên ắng, chỉ thỉnh thoảng vang lên vài tiếng chó sủa xa xăm.
Bất chợt, phủ Tống gia bị một đội quan sai xông vào. Viên quan dẫn đầu lớn tiếng tuyên:
“Tống gia bán dược liệu cho quân Tây Bắc, dùng hàng kém chất lượng, gây ra nhân mạng. Phụng chỉ đến đây tra xét, tịch biên tài sản, bắt người hỏi tội!”
Giữa lúc ấy, có người hô hoán:
“Không xong rồi! Hậu viện cháy rồi!”
“Nhanh dập lửa! Đại tiểu thư và Nhị tiểu thư còn trong phòng!”
“Cứu người mau!”
Cả Tống phủ tức thì rối loạn như ong vỡ tổ, tiếng kêu khóc vang khắp nơi.
Một cỗ xe ngựa tầm thường từ con hẻm cạnh Tống phủ lặng lẽ lăn bánh, chạy vội về hướng cửa thành.
Trong xe.
Tống Cẩm ôm lấy thứ muội Tống Tú, trong lòng hỗn loạn, vừa mơ hồ vừa bất an.
Tần lão đầu đánh xe nói:
“Đại cô nương, đến Tần gia Câu rồi, bên ngoài cứ nói hai người là dân huyện bên, song thân đã mất.”
“Được.” — Tống Cẩm khẽ đáp.
Tần lão đầu lại nói:
“Ta và Tống lão gia đã thương lượng rồi, người đính hôn cùng đại cô nương là con trai ta — Tần Minh Tùng, năm nay mười tám, đã đỗ tú tài, hiện đang học ở Tử Dương Thư Viện trong phủ thành…”
Theo luật triều Đại Hạ, tội không liên lụy đến nữ nhân đã gả ra ngoài. Vì vậy, khi thấy Tống gia gặp nạn, lại gặp dịp Tần lão đầu tá túc qua đêm ở phủ, Tống Khoan bèn quyết định gả con gái cho nhà họ Tần để giữ đường sinh.
Nhà họ Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4846334/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.