“Cậu biết lái xe thật hả Trú Hồi?”
Lúc dừng chân trong cửa hàng thức ăn nhanh ven đường, Túc Khê rất bất ngờ, miễn cưỡng chấp nhận sự thật Trình Trú Hồi vừa lái xe việt dã qua quãng đường 10 km: “Anh còn tưởng bằng lái của cậu chỉ để trưng cho đẹp.”
Lời này không khách sáo, mạo phạm quá đỗi thân cận, người bạn còn lại thấy Trình Trú Hồi không đáp, bèn cười gượng: “Zachary vốn là học trò giỏi, nhất định là tự học lái xe cũng được.”
Trình Trú Hồi bình tĩnh đáp: “Không có, lần đầu tiên lái xe em đã tông cột điện.”
Hai người đối diện kinh ngạc, nhưng Túc Khê hoàn hồn nhanh hơn chút, đáy mắt thanh niên còn có chút đắc ý, cứ như thể ban nãy anh nói đúng. Anh rất hiểu Trình Trú Hồi, người này là một người không có khả năng sinh tồn.
Người đang được nói tới cười cười, rồi nhìn qua cửa sổ, cậu nhớ đến lần lái xe đầu tiên ở trong nước.
Chẳng có đứa con trai nào từ chối được xe xịn.
Cho dù đó là mọt sách Trình Trú Hồi, trước khi tròn mười tám tuổi cũng ngó nghiêng gara nhà họ Trình thật lâu.
Sau khi tốt nghiệp cấp ba, việc đầu tiên cậu làm là đăng ký học lái xe cùng bạn, Trình Khác Hành không cản, nhưng trước khi Trình Trú Hồi đăng ký, người lớn tự mình lái xe đưa cậu đến một sân vận động bỏ hoang, dạy thiếu niên thắt dây an toàn, xoay bánh lái, đạp thắng.
… Thắt dây an toàn thì không cần dạy đâu nhỉ?
Trình Trú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-nguoc-mua-xuan/2567987/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.