Sân vận động mà Tần Dược chọn rất yên tĩnh, cuối tuần nhưng không có nhiều người. Nguyễn Tứ ôm bóng rổ xuống xe, vừa nhìn vừa làm nóng người trên sân, anh còn biểu diễn mấy quả bóng. Người duy nhất cổ vũ anh chính là Tần Tung, tận tâm thực hiện công việc thổi phồng. Hai ông cha còn lại mỗi người ôm vai, thờ ơ lạnh nhạt.
Tần Dược thay áo thun ngắn tay, nói: "Thi đấu đi, hai người một đội."
"Vừa vặn chia thành một tổ già và tổ trẻ." Nguyễn Thành đeo một cái đai đỏ lên đầu, đưa cho Tần Dược một cái, "Đeo màu đỏ khí thế hừng hực."
"Sao lại gọi là tổ già." Tần Dược nhận lấy cột lên, "Tụi mình là tổ tráng niên."
"Nếu đã thi cũng phải có chút tiền bạc chứ nhỉ." Nguyễn Tứ vỗ bóng nói.
||||| Truyện đề cử: [Ngôn Tình] Sống Chung |||||
"Con muốn gì?" Tần Dược đứng phía trước Nguyễn Tứ vẫn còn khí thế. Vóc người hắn ta cao hơn Tần Tung, thân hình cũng rắn chắc hơn cậu. Cơ bắp trên cánh tay hắn không khoa trương nhưng cũng trông rất mạnh mẽ.
Ánh mắt Nguyễn Tứ nhanh chóng đảo qua Tần Tung, mỉm cười, trong lòng tự nhủ con muốn Tần Tung á, chỉ sợ chú không cho thôi. Nhưng ngoài miệng anh nói: "Con muốn nhiều lắm, tùy thuộc vào những gì hôm nay hai người dám đặt cược."
"Chữ dám này dùng rất hay." Nguyễn Thành đẩy kính, "Trước khi mở màn trào phúng đối phương như vậy sẽ bị té đau đấy, sợ trong chốc lát con thua đến ngay cả cha cũng không nhận ra."
"Hay lắm," Tần Tung đứng một bên cởi áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-mem/594451/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.