Edit: Huyên
Tuổi thơ thoáng cái trôi qua, năm đó đuổi theo chuồn chuồn trong bụi cỏ lau còn chưa bắt được thì đám nhóc đã nhanh chóng trở thành thiếu niên. Lên cấp ba Nguyễn Tứ bắt đầu nhận được các kiểu phong thư khác nhau, làn váy thiếu nữ lay động qua bụi hoa, phong văn tràn ngập ý thơ nhét đầy rổ xe và ngăn kéo của anh. Nhóc con khi xưa chỉ biết chạy tung tăng chơi bóng giờ đã trở thành thiếu niên được nhiều người hoan nghênh.
Chuông xe không kiên nhẫn rung lên, Nguyễn Tứ ngồi trên xe đạp, uống một hơi hết hộp sữa đậu nành.
Tần Tung ngồi lên chỗ ngồi phía sau, nói: "Em ngủ quên mất."
"Trễ giờ rồi." Nguyễn Tứ chở theo người cố gắng tăng tốc, phóng tới trường học nhanh như tia chớp. Tóc đen bị làn gió làm lay động, mềm mại quét vào bên tai, vành tai bỗng nhiên bị Tần Tung đụng đụng, Nguyễn Tứ nghiêng đầu cọ xát vai nói: "Đừng động tay động chân, lát nữa ngã bây giờ."
"Sao lại xỏ lỗ tai." Tần Tung xích lại gần nhìn, phát hiện chỉ xỏ một bên, cái gì cũng không đeo, cậu nói: "Lúc trước chẳng phải anh bảo là ẻo lả à."
"Hiện tại anh cảm thấy nó đẹp trai, sao nào." Nguyễn Tứ nói.
Xe đạp đột nhiên bị ép phải giảm gia tốc không báo trước, hai người bỗng nhiên bị xóc nảy trăm miệng một lời: "Đệt!"
"Thông báo trước có được không." Tần Tung đụng đầu vào sau vai anh, "Anh đẹp trai!"
"Có nhiều lí do," Nguyễn Tứ nói, "Được thôi, tiếp theo —— Đậu má!" Anh bị xốc đến suýt chút nữa cắn trúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-mem/260673/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.